“Hoàng Phủ, đây chính là cô nương ta đã kể với ngươi, bánh nướng chảo và cháo ngươi ăn đều do nàng làm, đến cả bánh trứng chảy ngươi thích ăn nhất cũng do nàng làm, ngươi xem, nàng vừa làm cho ta nhiều bánh trứng chảy như vậy, nếu ngươi làm ta hài lòng, ta có thể cho ngươi một hai cái.
Tống Trạch Vũ ôm bánh trứng chảy vào lòng như bảo bối, đắc ý nhìn Hoàng Phủ Tinh Thần.
Ngày hôm đó lúc cứu người, Tô Khuynh Nhan không muốn có quá nhiều liên lụy với nam tử kia, cho dù bộ dạng của hắn rất đẹp mắt, giờ phút này thấy Hoàng Phủ Tinh Thần đứng ngay trước mặt mình, nàng vô thức muốn trốn đi, sau lại sực nhớ gần đây mình gầy hơn nhiều, đúng như Tống Trạch Vũ nói, người lâu rồi không gặp nàng chắc chắn sẽ không nhận ra.
Huống chi, ngày hôm đó Hoàng Phủ Tinh Thần chỉ kịp liếc nhìn nàng một cái trước khi hôn mê, càng không thể nhận ra.
Nàng chào đón Hoàng Phủ Tinh Thần một cách thân thiện và nói: “Xin chào, Hoàng Phủ tiên sinh, không biết đã có ai từng nói với ngươi rằng ngoại hình của ngươi giống hệt tên của ngươi, trông như những vì sao sáng ngời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây