Điền Thúy Hoa vừa thấy cậu đi đến, bèn mở miệng nói: "Nương biết ngươi thích chuồn chuồn tre mà cha ngươi làm cho Cường Cường lúc trước, nhưng ngươi cũng không nên không hỏi gì Cường Cường trước mà đã mang chuồn chuồn tre của nó đi được, đã thế còn làm hỏng mất, ngươi còn có dáng vẻ gì của ca ca sao?"
"Chuồn chuồn tre? Chuồn chuồn tre nào?"
Tô Cẩn Du nghe thấy Điền Thúy Hoa nói thế thì không hiểu chuyện gì, cậu nhìn thấy chuồn chuồn tre từ khi nào chứ?
"Đã như vậy, nương vừa mới tìm được trong người ngươi, ngươi còn muốn phủ nhận sao?"
Điền Thúy Hoa giơ tay lên, trên đó có một con chuồn chuồn tre, cánh chuồn chuồn đã bị gãy, đầu cũng đã đứt lìa, có thể dùng cụm 'tan tành thành từng mảnh' để hình dung.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây