"Cha của đứa nhỏ, ông không nghĩ ra cách nào sao? Sở dĩ giữ thằng nhóc này ở lại là muốn kiềm chế Tô Khuynh Nhan, nhưng bây giờ chúng ta không những không kiềm chế được Tô Khuynh Nhan mà còn bị tên nhóc Tô Cẩn Du đó kiềm chế lại."
Điền Thúy Hoa kéo Tô Quang Diệu vào phòng, phàn nàn nói.
Tô Quang Diệu thở dài: "Làm sao bây giờ? Ta không thể đuổi tiểu tử này đi được. Nếu ta thật sự đuổi hắn đi thì sao nha đầu chết tiệt kia chịu trả lại thứ đó cho chúng ta đây?"
"Nhưng..." Điền Thúy Hoa cắn môi: "Không đúng, chẳng phải tên nhóc chết tiệt rất thân với nha đầu chết tiệt đó sao? Chúng ta không cần phải cắt đứt quan hệ với nó, cứ để nó ở cùng với tỷ tỷ nó là được, muốn ở bao lâu thì cho nó ở bấy lâu, chắc chắn nó sẽ đồng ý. Đợi bọn họ lấy được thứ đó, ông sẽ xuất hiện với tư cách là cha của thằng nhóc kia, đưa nó về rồi nhốt trong nhà để nha đầu Tô Khuynh Nhan chết tiệt kia đêm đồ vật đến troa đổi. Ông thấy thế nào?
Điền Thúy Hoa cảm thấy chỉ cần mụ ta đưa ra yêu cầu để Tô Cẩn Du qua ở chung với Tô Khuynh Nhan, muốn ở bao lâu thì ở, chắc chắn Tô Cẩn Du sẽ vui vẻ đồng ý. Khi ấy, mụ ta sẽ không còn phải sống cuộc sống ngột ngạt khó chịu như vậy nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây