“Hôm nay lúc đi bốc thuốc cho gia gia và tiểu thúc, chưởng quỹ thấy tỷ chưa trả nợ xong, bây giờ cũng không lấy nổi tiền thuốc. Cho nên tỷ... tỷ không còn cách nào khác, đành đến hỏi mẫu thân mượn chút bạc. Tỷ biết tỷ không nên làm như vậy, tỷ đã cắt đứt quan hệ với cha rồi, vốn không nên chường mặt ra mượn bạc mới đúng, nhưng bạc này tỷ không dùng cho mình, tỷ chỉ muốn mang đi bốc thuốc cho gia gia và tiểu thúc thôi. Cha tuy đã cắt đứt quan hệ với tỷ, nhưng là gia gia vẫn là cha ruột của ông ấy, tiểu thúc cũng vì cha nên mới lên núi ngã gãy chân… Đại phu nói thuốc của gia gia và tiểu thúc không thể gián đoạn, nếu không số thuốc đã uống trước đó xem như đổ sông đổ biển. Bọn họ sẽ mãi không khỏi được, nên tỷ van xin đệ, van xin đệ đi vào giúp tỷ gọi mẫu thân ra đi, van xin đệ…
Tại sao chân của Tô Quang Uy bị gãy, người trong thôn cũng biết một ít, chỉ là lúc đó không ai nhắc tới nên họ không nghĩ sâu xa đến vậy.
Bây giờ nghe Tô Khuynh Nhan kể lại chuyện này, rất nhiều thôn dân đều chướng mắt hành vi này của Tô Quang Dao.
"Cái tên Quang Diệu sao có thể làm chuyện như vậy, Uy Tử vì hắn nên mới biến thành cái dạng này, hắn sao có thể đến cả tiền thuốc men cũng mặc kệ, ta nói tiền thuốc men của Uy Tử vốn phải do hắn ta gánh vác hết…
"Khuynh Nhan này cũng vậy, tuổi còn nhỏ sao lại đáng thương như thế, nương đi rồi, phụ thân mặc kệ nàng, bây giờ còn gồng gánh tiền thuốc của gia gia và tiểu thúc, đúng là một đứa trẻ hiếu thảo..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây