Buổi tối hôm đó, Tô Cẩn Du không ăn cơm ở nhà Tô Quang Uy, mấy người Phương Nương đều thấy hơi lo lắng: “Khuynh Nhan, Tiểu Du đâu, sao thằng bé lại không tới ăn cơm?
“Tiểu Du bảo là mẫu thân gọi về nhà. Đệ ý lại không đoạn tuyệt quan hệ với phụ thân, cũng không tiện ở chỗ tiểu thúc quá lâu...
Tô Khuynh Nhan chậm rãi nói, gắp một miếng thịt lớn vào trong bát của Tô Hoằng Quang.
Mấy ngày nay, Tô Hồng Quang ăn rất ngon, dinh dưỡng đầy đủ, lại có thể uống thuốc có tác dụng chữa trị đối với bệnh tình, người đã có tinh thần hơn rất nhiều, hơn nữa thường xuyên được xoa bóp nên tay đã có thể động một chút, tự mình ăn cơm cũng không có vấn đề quá lớn.
Phương Nương nghe Tô Khuynh Nhan nói, chiếc đũa đang gắp thức ăn “lạch cạch một cái rơi xuống bàn: “Cái này... cái này ...làm sao được chứ? Người khác không biết phụ thân và mẫu thân con là người như thế nào, chẳng lẽ con còn có thể không biết sao? Không được không được, mau đi gọi đứa nhỏ Tiểu Du kia của trở về, ở bên đó không biết đứa nhỏ có được ăn hay không...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây