Trần Lan cúi đầu, có chút khó chịu, thật vất vả ân nhân chủ động nói muốn đến nhà mình ăn cơm, để cho mình nghe được lời này, hết lần này tới lần khác mình lại không có biện pháp gì.
Thím ta chỉ có thể liên tục xin lỗi Tô Khuynh Nhan: "Tô cô nương, thật sự là ngượng ngùng, ta... Ta thực sự không biết hắn sẽ nói như vậy…
"Không có việc gì, chó lúc nào cũng thích sủa xung quanh người lạ, ta coi như không nghe thấy là tốt rồi.
Tô Khuynh Nhan như không có chuyện gì xảy ra, dắt Bảo Nhi và Tô Cẩn Du đi về phía trước.
Bảo Nhi vừa đi, vừa nói: "Nhan tỷ tỷ, Du ca ca, chỗ phía trước chính là nhà ta, chúng ta mau đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây