Bất ngờ hơn là, Lục Gia Dật còn đích thân đến văn phòng của bộ phận quan hệ công chúng để đưa chìa khóa xe cho cô.
“Giám đốc Thẩm, xe của em đang đỗ ở dưới nhà để xe đấy.” Lục Gia Dật ném thẳng chiếc chìa khóa vào trên bàn làm việc của cô, sau đó được thế ngồi xuống chiếc ghế đặt trước bàn làm việc của cô, cũng không định rời đi ngay.
“Cám ơn Lục tổng.” Thẩm Mặc nhận lấy chìa khóa, tiếp tục vùi đầu vào xem tài liệu, định coi ánh nhìn chằm chằm của Lục Gia Dật là không khí.
“Thẩm Mặc, tôi hỏi em một lần cuối cùng, đứa trẻ… là con của ai?” Lục Gia Dật âm trầm nhìn chòng chọc vào Thẩm Mặc một lúc lâu, mở miệng nói.
Thẩm Mặc ngẩng đầu lên nhìn Lục Gia Dật, nói: “Nếu Lục tổng đã quan tâm đến cấp dưới như vậy, vậy anh tăng lương thì sẽ thực tế hơn đấy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây