“Xin anh đấy, nếu sau này anh muốn tiếp tục tới công ty đón tôi, anh có thể thay chiếc xe khác khiêm tốn hơn được không?” Thẩm Mặc mở cửa xe ra, nói với anh bằng giọng điệu không thân thiện cho lắm.
“Con người tôi rất chung thủy.” Tiêu Bắc chậm rãi cho xe chạy, rồi nói: “Đối với xe cũng như vậy.”
“Ặc... Được rồi, anh cứ coi như tôi chưa từng nói gì đi.” Thẩm Mặc không nói nên lời.
Đã sớm biết dù có kháng nghị cũng vô dụng, sao mình còn nói ra những lời dư thừa này chứ.
“Ầm!” Ngay lúc Tiêu Bắc đánh tay lái cua xe, phía sau xe truyền đến cơn chấn động!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây