Vừa nãy lúc mới gặp mặt còn chưa kịp ngồi xuống, điện thoại của Diệp Thi Nhã đã đổ chuông hai lần liên tiếp, cuối cùng cô ta phải tắt máy đi, mới yên tĩnh đến giờ.
“Không ạ, cháu chỉ thay cha cháu tới thăm chú thôi, đến thăm uncle là chuyện quan trọng nhất mà. Vậy nên hôm qua ngay khi vừa xuống máy bay, cháu đã hẹn hôm nay gặp uncle. Nếu phải nói là chuyện khác, đúng là có một chuyện, nhưng đây không phải là chuyện quan trọng, cháu muốn thành lập một phòng triển lãm ở thành phố này. Nếu có phản hồi tốt, sau này cháu sẽ ở lại trong nước phát triển, cháu không tiếp quản công ty của cha cháu đâu, chú cũng biết là từ nhỏ cháu đã không có hứng thú với kinh doanh rồi mà.” Diệp Thi Nhã khẽ mỉm cười đáp lại.
Bàn về vấn đề sự nghiệp, cô ta lại trở thành người phụ nữ mạnh mẽ giỏi ăn nói. Ở trước mặt Tiêu Bắc, cô ta luôn có thể chuyển từ em gái nhỏ nũng nịu thành tiểu thư danh môn khéo léo một cách cực kỳ tự nhiên, tuy vẫn không thể chiếm được tình cảm của Tiêu Bắc, nhưng cô ta sẽ không từ bỏ.
“Đây là chuyện tốt!” Tiêu Ngọc Sơn cười nói: “Anh Minh Viễn luôn hy vọng đám thanh niên các cháu có thể trở về nơi chôn rau cắt rốn, giờ cháu đã có suy nghĩ này, chú chắc chắn sẽ cố gắng hết sức giúp cháu. Cháu đã bàn xong chuyện phòng triển lãm chưa? Chờ lát nữa chú sẽ dặn Trương thư ký, Tiêu thị sẽ giải quyết chuyện này.”
“Không cần đâu chú ơi!” Diệp Thi Nhã cười nói: “Người đại diện của cháu, chị Ngô đang đàm phán chuyện phòng triển lãm rồi, nghe thấy cháu muốn về nước mở phòng triển lãm, có mấy người quản lý đã liên hệ với chị Ngô ngay trước khi chúng cháu lên máy bay, hy vọng chúng cháu có thể cho phòng triển lãm của bọn họ một cơ hội.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây