“Mau nhìn kìa, tiểu Tiêu tổng đấy! Là tiểu Tiêu tổng trong truyền thuyết đấy!” Những lời này gần như là tiếng lòng của tất cả các nhân viên tập đoàn Tiêu thị.
Từ hôm Tiêu Bắc về nước đến giờ, anh chỉ mới tới công ty một lần, hơn nữa còn chưa nói được mấy câu đã vội vàng rời đi. Không biết lần này có ngọn gió nào, mới sáng sớm đã thổi anh tới đây.
“Chú.” Trên tầng cao nhất của tòa nhà Tiêu thị, Tiêu Bắc nhìn người đàn ông có vẻ mỏi mệt ngồi ở trên ghế sa lon.
“A Bắc, mấy ngày nay thế nào? Đã thích nghi được với môi trường trong nước chưa?” Tiêu Ngọc Sơn ngồi xuống bên cạnh Tiêu Bắc, vỗ vào trên bả vai của anh: “Chú thấy cháu cũng lớn rồi, bên cạnh không có người phụ nữ chăm sóc là không được đâu đấy.”
Tiêu Bắc buồn rầu nghĩ đúng là mình “Lớn rồi“. Bởi vì anh tự dưng có thêm một cậu con trai sáu tuổi, nếu hiện tại Diêu Diêu chỉ là đứa bé một hai tuổi chưa biết gì cả, tất cả mọi chuyện đều sẽ dễ dàng hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây