Phụng Tử Đào Hôn, Ông Xã Quá Kiêu Ngạo

Chương 48: Một người phụ nữ giống như thẩm mặc (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Anh ta tỏ vẻ thích thú, kéo cô ta ngồi xuống bên cạnh mình, hỏi: “Cô tên là gì... Cái gì Thiên Thiên?”

“Lục tổng, ở đây không tiện tiết lộ họ. Lục tổng gọi tôi là Thiên Thiên là được.” Thiên Thiên nói.

Tình hình về sau, Tống Huy thức thời không quấy rầy Lục Gia Dật, để Lục Gia Dật có đủ thời gian tìm hiểu sâu về người đẹp.

“Lão đệ, anh đã chuẩn bị xong cho cậu rồi... Vừa ý thì đừng chịu đựng nữa, xong chuyện rồi cho chút tiền là được, đúng không? Cậu nghe anh đi, loại phụ nữ này chỉ giả vờ ngây thơ thôi. Chỉ cần cho đủ tiền, tính tình có cương liệt đến đâu cũng sẽ ngoan ngoãn tất.” Trước khi rời đi, Tống Huy nhân lúc bắt tay, nhét một chiếc thẻ mở phòng vào trong tay Lục Gia Dật, vỗ vào trên bả vai của anh ta, rồi tỏ vẻ thân thiết nói. Dáng vẻ đó nhìn đúng như kiểu đại ca tốt lo nghĩ cho anh em nhà mình.

“Khách sạn Fettes, phòng tổng thống 1806.” Tống Huy giả vờ uống say, kéo tay của Lục Gia Dật, rồi nói bằng giọng điệu như móc tim móc phổi: “Đây là thành ý của anh, chuyện lần trước là do anh không biết xấu hổ, không xứng làm người! Hôm nay anh muốn đền bù cho cậu, mong Lục lão đệ nguôi giận...”

Lục Gia Dật cũng hùa theo, tiễn Tống Huy giả vờ say tới tận xe. Lúc xoay người, anh ta chợt nhìn thấy Thiên Thiên chủ động đi theo sau lưng mình.

“Nếu hai ông chủ đã xong việc rồi, tôi cũng đi về làm việc tiếp đây.” Diêu Thiên Thiên vừa nói, vừa cúi người chào ục Gia Dật: “Cám ơn tiền típ của Lục tổng.” Nói xong, cô ta thật sự chạy bước nhỏ về phía đại sảnh Phỉ Thúy Dạ Sắc. Lục Gia Dật nhìn cô ta bằng ánh mắt đầy nghiền ngẫm, hất hất cằm ra hiệu cho Dương Tử Minh. Dương Tử Minh bước nhanh đuổi theo, chăn Thiên Thiên ở trước cánh cửa xoay tròn. Lục Gia Dật hoàn toàn có thể đoán được kết quả, vậy nên lúc này anh ta đã nhàn nhã ngồi ở trong xe chờ. Chờ đến khi thấy Dương Tử Minh đưa Thiên Thiên tới, Lục Gia Dật nhìn đồng hồ đeo tay, mười lăm phút... giả vờ cũng giỏi đấy.

“Đi đến Lệ Nguyệt Cung!” Lục Gia Dật nói xong, lại tiện tay ném thẻ mở phòng cho Dương Tử Minh: “Tùy tiện xử lý.”

Đúng là anh ta có hứng thú với người phụ nữ hao hao giống Thẩm Mặc này, nhưng còn chưa ngu đến mức đi đến căn phòng Tống Huy đã sắp xếp từ trước vì một người phụ nữ. Nói đến scandal, quay video hình ảnh còn có sức uy hiếp lớn hơn file ghi âm, đúng không?

………………………..

“Đi lên đi, ngày mai gặp.” Dưới cửa tiểu khu nhà Thẩm Mặc. Tiêu Bắc ném lại câu nói có lực sát thương lớn này cho Thẩm Mặc, rồi lên chiếc xe Aston Martin của mình phóng nhanh rời đi.

“Xe của chú ngầu thật đấy...” Hiện tại, tiểu Diêu Diêu đã hoàn toàn bị khí chất của Tiêu Bắc khí thu hút, bé lắc lắc tay của Thẩm Mặc, cất giọng non nớt của trẻ con lên khen ngợi.

“Cho mẹ xin đấy Thẩm tiểu gia à... con đừng có nịnh bợ như vậy được không? Lúc trước con cũng từng nói vậy về chiếc Buick của mẹ rồi đấy?” Thẩm Mặc ôm lấy Diêu Diêu, vô tình đưa ra đánh giá Tiêu Bắc đã biến mất ở trong tầm mắt của cô.

Nhưng... giọng điệu của câu “Ngày mai gặp lại” kia, hình như hoàn toàn không phù hợp với vẻ lạnh lùng lúc anh lái xe đi. Mấy chữ ngắn ngủi đó, còn mang theo cảm giác nghịch ngợm.

Nghĩ đến trong bữa tối hôm nay, thằng nhóc này không ngừng tìm chủ đề nói chuyện với Diêu Diêu, hai người nói hết chuyện này sang chuyện khác, hoàn toàn gạt cô sang một bên. Điều này bảo sao Thẩm Mặc có thể thoải mái được? Cho dù giọng điệu lúc anh nói câu “Ngày mai gặp” có thoải mái thế nào đi nữa, Thẩm Mặc cũng hoàn toàn không thể liên hệ người đàn ông này với bất cứ từ ngữ tốt đẹp nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️