Phụng Tử Đào Hôn, Ông Xã Quá Kiêu Ngạo

Chương 45: Đặc biệt tôn trọng và cảm kích (3)

Chương Trước Chương Tiếp

Sớm biết có pho tượng phật này trấn giữ ngoài cửa, nói thế nào cô cũng phải nán lại một lúc nữa, tránh giờ cao điểm tan tầm rồi mới đi ra!

Thấy Thẩm Mặc đi ra khỏi tòa nhà Lục thị, Tiêu Bắc nhấn còi xe, rồi ngoắc ngoắc tay ra hiệu cho Thẩm Mặc.

“A... anh ấy nhìn về phía này nè! Nhìn về phía bên này nè...”

“Ai nha, đẹp trai quá đi mất... sao trên đời này lại có người đẹp trai thế cơ chứ...”

Bên tai cô không ngừng vang lên tiếng nói của mấy cô gái mê trai.

Ngay lúc Thẩm Mặc thầm oán bọn họ là “Đám ranh con”, cô chợt nhớ ra hình như mình cũng cùng lứa tuổi với bọn họ...

Thẩm Mặc hoàn toàn làm như không nhìn thấy Tiêu Bắc ngoắc ngoắc tay gọi mình, để mấy nữ nhân viên này nghĩ Tiêu Bắc chỉ đang giăng lưới ngẫu nhiên thôi, cô xoay người đi xuống bãi đậu xe lấy xe của mình.

“Bíp bíp...” Nhưng tiếng còi xe vẫn không ngừng vang lên, không những vậy, người nào đó còn lái xe đi theo cô, đỗ xe ngay bên cạnh cô.

“Lên xe, đi đón con.” Tuy Tiêu Bắc nói rất lạnh lùng, nhưng tiếng nói của anh vẫn dẫn tới rất nhiều tiếng thét chói tai ở trước cửa tòa nhà.

Tuy bọn họ phải căng mắt ra mới nhìn thấy khóe môi của Tiêu Bắc hơi mấp máy, không nghe thấy Tiêu Bắc đang nói gì.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Cửa tòa nhà Lục thị đột nhiên yên tĩnh lại, làm tiếng nói này càng thêm rõ ràng.

“Lục... Lục tổng.” Lúc này, mấy cô gái bình thường vừa nhìn thấy Lục Gia Dật đã không thể dời mắt đi đợt, đột nhiên nhìn thấy anh ta như nhìn thấy quái vật, vội vàng chạy mất! Mọi người đều không muốn bị anh mắng!

“Có thể là bạn trai mới của giám đốc Thẩm…” Giang Lan Nguyệt nhân cơ hội nói: “Chỉ là lần này phô trương quá rồi, thể hiện tình cảm ở ngay trước cửa công ty.”

Lúc nói ra những lời này, cô ta cố ý nhấn mạnh từ “Mới”, và “Lần này” .

Lục Gia Dật nhíu mày, lại xoay người đi vào tòa nhà Lục thị, không đi về phía bãi đậu xe nữa.

Nhìn thấy Lục Gia Dật xuất hiện, Thẩm Mặc không muốn dây dưa với Tiêu Bắc ở chỗ này nữa, cô đành phải mở cửa xe lên xe.

Lục Gia Dật xoay người lại, xuyên qua cửa sổ thủy tinh sát đất của tòa nhà Lục thị, anh ta nhìn thấy rất rõ Thẩm Mặc mở cửa xe ngồi vào trong xe, nhìn động tác rất thành thục...

“Làm sao? Người yêu cũ của cô? Tình cũ chưa dứt à?” Nhìn vẻ mặt lúc này của Thẩm Mặc, Tiêu Bắc lên tiếng nói.

Giọng nói của anh lạnh lẽo như băng lạnh, làm người nghe rùng cả mình, không dám nhìn thẳng vào mặt anh.

Trên thực tế, có lẽ vẻ mặt của anh lúc này chỉ là bình tĩnh không chút dao dộng, chứ không phải là quá lạnh lùng. Bởi vì với người như anh, đôi khi thể hiện nét mặt nào đó, cũng giống như là bố thí cho đối phương.

“Sau này đừng đến công ty tôi nữa…” Thẩm Mặc: “Anh có thể đi thẳng tới nhà trẻ đón Diêu Diêu, chúng ta gặp nhau ở đó cũng giống nhau cả.”

“Thẩm tiểu thư, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm rồi…” Tiêu Bắc nói: “Tôi không có hứng thú gặp cô. Về phần lý do tại sao tôi tới công ty của cô đón cô, là xuất phát từ lòng tôn trọng tôi dành cho cô, chắc cô không muốn tôi đến nhà trẻ gặp Diêu Diêu rồi đi về chứ?”

“Tôn trọng?” Cô không nghe lầm đấy chứ? Cô có thể nghe thấy hai chữ “Tôn trọng” từ miệng của người này sao?

Từ giọng điệu khinh miệt của Thẩm Mặc, đã có thể đoán được cô đang suy nghĩ điều gì, nhưng Tiêu Bắc không để bụng, anh chỉ bình tĩnh nói: “Xem xét tình hình hiện tại, tôi nghĩ cô có tư cách hưởng thụ hai chữ này, dù sao cô cũng đã sinh con trai cho tôi. Thành thật mà nói, mặc kệ Thẩm tiểu thư cô là con người thế nào, tôi cũng rất biết ơn cô.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️