Diệp Phục Thiên cười nói.
- Không biết tự lượng sức mình.
Thân ảnh hỏa diễm lãnh đạm mở miệng, Diệp Phục Thiên không nói gì thêm, tiếp tục đi về phía trước, tiếng trống không ngừng truyền đến, chấn động trong màng nhĩ, hắn có thể cảm nhận được mơ hồ một cỗ nóng bỏng chi ý.
Đặt cổ cầm ở trước người, Diệp Phục Thiên một tay ôm đàn, một tay khác kích thích dây đàn, tiếng đàn truyền ra.
Giờ phút này, tình cảnh như chiến trường, khúc đàn thích hợp hiển nhiên là Tướng Quân Lệnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây