Phục Thiên Thị

Chương 26: Luận chiến (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ánh nắng sáng sớm chiếu xuống Thanh Châu Học Cung, học cung mấy trăm năm lịch sử như dát lên một lớp ánh sáng vàng kim lộng lẫy, bên ngoài học cung tiếng người huyên náo, hôm nay người đến nhiều hơn hẳn hôm qua.

Thi Hương ở Thanh Châu Học Cung phân ra hai ngày, một ngày thi văn, một ngày luận chiến.

Thi văn kiểm tra tri thức, kiểm tra kiến thức học viên đã học tập suốt một năm; luận chiến kiểm tra thiên phú, cảnh giới, ngoài ra còn luận bàn chiến đấu, kiểm nghiệm thành quả tu hành của học viên một năm qua.

Tuy nói tri thức vô cùng quan trọng nhưng đây chung quy là thế giới của người tu hành, thực lực cường đại hiển nhiên sẽ trực tiếp hơn so với tri thức, bởi vì điểm luận chiến quan trọng hơn thi văn

- Tùng, tùng...

Lúc này, mặt đất bên ngoài học cung chấn động, xa xa có một đoàn kỵ sĩ hướng về phía Thanh Châu Học Cung.

- Kỵ sĩ Hắc Kỳ Lân.

Khi thấy đoàn kỵ sĩ, mọi người đều ồn ào náo động, thú cưỡi của các kỵ sĩ chính là yêu thú hắc kỳ lân, toàn thân đen kịt, thần võ phi phàm, nghe đồn tổ tiên hắc kỳ lân sở hữu kỳ lân huyết mạch chân chính.

- Là Tần Soái tướng quân.

Khi thấy kỵ sĩ trung niên cầm đầu, người hai bên đường tự động nhường ra một con đường, vô cùng kính trọng, là sự tôn kính xuất phát từ nội tâm.

Quân đoàn kỵ sĩ Hắc Kỳ Lân là thần bảo vệ Thanh Châu Thành, người dân Thanh Châu Thành lại không tôn trọng thành chủ như quân đoàn kỵ sĩ Hắc Kỳ Lân.

- Tần Soái tướng quân đến Thanh Châu Học Cung là muốn thăm nữ nhi sao?

Có người thấp giọng nói, nữ nhi của Tần tướng quân tu hành ở Thanh Châu Học Cung cũng không phải là bí mật gì.

- Ngươi sai rồi, Tần Soái tướng quân tới xem thi Hương, xem những trụ cột tương lai của Thanh Châu Thành.

Có người nghiêm túc nói, người bên cạnh đều gật đầu tán thành, các thiếu niên của Thanh Châu Học Cung, tương lai rất nhiều người sẽ trở trụ cột của thành Thanh Châu Thành, hơn nữa sẽ có vài người gia nhập vào quân đoàn Hắc Kỳ Lân, Tần Soái tướng quân, năm đó cũng xuất thân từ Thanh Châu Học Cung.

Dưới ánh mắt nhìn soi mói, kỵ sĩ Hắc Kỳ Lân bước vào Thanh Châu Học Cung, một lát sau, lại có đoàn người đến, cục diện cực đại.

- Là thành chủ đại nhân.

Mọi người thốt lên, thi Hương hàng năm thành chủ đều sẽ đích thân đến xem để tỏ vẻ coi trọng đối với Thanh Châu Học Cung, năm nay cũng không ngoại lệ.

- Xem ra hôm nay, hơn phân nửa nhân vật lớn Thanh Châu Thành đều sẽ đến đây quan sát kỳ thi.

- Ừ, hôm nay qua đi, sẽ có người lọt vào mắt của một trong những nhân vật lớn kia.

Người bên ngoài bàn luận ầm ĩ, mà giờ khắc này bên trong diễn võ trường Thanh Châu Học Cung đã tấp nập người, nhìn trên khán đài không còn chỗ ngồi, đệ tử học cung phần lớn đều đến nhưng đa số chỉ có thể ngắm nhìn, chỉ có người đạt thi văn mới có tư cách tham gia luận chiến, đây là luật của Thanh Châu Học Cung, nhắc nhở đệ tử học cung coi trọng kiến thức học tập.

Nhìn trên khán đài, Diệp Phục Thiên đi tới bên cạnh phụ thân Diệp Bách Xuyên liếc ngang liếc dọc, nói:

- Nghĩa phụ không tới sao cha?

Diệp Bách Xuyên lắc đầu nói:

- Nghĩa phụ con nhờ ta gửi gắm con hai câu.

- Câu gì ạ?

- Câu đầu tiên, không quan tâm hơn thua; câu thứ hai, trừ phi tới đường cùng, bằng không đừng để lộ những con bài chưa lật.

Diệp Bách Xuyên dặn dò.

- Con hiểu rồi.

Diệp Phục Thiên nghiêm túc gật đầu, sau đó nhìn Dư Sinh bên cạnh, nói:

- Nghĩa phụ có gửi lời cho Dư Sinh không?

Diệp Bách Xuyên nhìn Dư Sinh cười nói:

- Chờ các con trở thành đệ tử chính thức của Thanh Châu Học Cung thì không cần cả ngày ở trong học cung học tập nữa mà có thể thường xuyên về nhà.

- Dạ.

Diệp Phục Thiên gật đầu, Dư Sinh lộ ra một chút thất vọng nhàn nhạt, đương nhiên cũng chỉ là thoáng qua rồi biến mất.

- Đi đi, hôm nay cha mong đợi biểu hiện của các con.

Diệp Bách Xuyên cười cười, Diệp Phục Thiên và Dư Sinh và rời đi, hướng về phía diễn võ, nhìn bóng lưng của hai đứa trẻ, trên mặt Diệp Bách Xuyên lộ ra một nụ cười, rốt cục bọn chúng cũng sắp trưởng thành rồi.

Phong Như Hải cũng đang dặn dò Phong Tình Tuyết, nói:

- Con thi văn nhị giáp, năng lực cảm nhận Hỏa Diệm thuộc tính địa phẩm, tu vi cũng đạt tầng sáu Vô Song cảnh, không cần quá căng thẳng, đi đi.

- Vâng.

Phong Tình Tuyết nhẹ nhàng gật đầu, nhìn thoáng qua bóng lưng Diệp Phục Thiên, chậm rãi bước đi, không biết vì sao, nàng có cảm giác kỳ lạ, dường như Diệp Phục Thiên trước đây và bây giờ không giống nhau, trên người hắn hôm nay có thể sẽ phát sinh điều gì đó.

Ở phía Mộ Dung thương hội, Mộ Dung Vân Sơn nhìn thoáng qua hình bóng người chủ trì luận chiến trên diễn võ trường phía trước phụ trách, nói với Mộ Dung Thu:

- Người đạt tầng chín Quy Nhất cảnh như con tham gia luận chiến lần này không nhiều lắm, nếu Hoa Giải Ngữ không tham gia, vậy thì luận chiến con phải biểu hiện cũng đủ xuất chúng, áp đảo tất cả hào quang của mọi người.

- Vâng, thưa phụ thân.

Mộ Dung Thu gật đầu, sự tự tin đương nhiên hắn có.

Lần này chủ trì luận chiến là các chủ Kiếm Các của Võ Đạo Cung Lãnh Thanh Phong và cung chủ Thổ Hành cung của Thuật Pháp Cung Thạch Trung, hai người lướt mắt nhìn diễn võ trường mênh mông, sau đó Thạch Trung lên tiếng:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️