Diệp Phục Thiên đứng ngạo nghễ ở trong hư không, kim quang và hỏa diễm đồng thời xuất hiện, thân hình giống như mặt trời chói mắt.
Pháp thuật không ngừng giết tới, nhưng một khi tới gần thân thể, những pháp thuật kia sẽ bị hỏa diễm đốt cháy, thân thể của hắn giống như một lò luyện, đây chính là chỗ đáng sợ của Dong Bi Chưởng.
Tu luyện Dong Bi Chưởng cần võ pháp kiêm tu, tụ vô số linh khí Hỏa thuộc tính vào người, hoà lẫn linh khí hỏa diễm hùng hậu trong cơ thể, rèn thân thể thành lò luyện, đốt diệt hết thảy, mà thời điểm Dong Bi Chưởng bộc phát, hỏa diễm hội tụ ở bàn tay, nếu đánh trúng thân thể người khác, có thể trực tiếp đốt thành tro tàn, trước kia đối phó Nam Đẩu Mục, nếu không phải Diệp Phục Thiên hạ thủ lưu tình, thì Nam Đẩu Mục sớm đã là người chết, không còn tồn tại.
Người Nam Đẩu thế gia nhìn thấy công kích đánh tới Diệp Phục Thiên đều bị đốt cháy, sắc mặt cực kỳ khó coi, đây là chiến kỹ gì, không khỏi quá bá đạo rồi, bọn hắn biết rõ, pháp thuật bình thường sợ là vô dụng với Diệp Phục Thiên, dưới Vinh Diệu cảnh bát tinh, vô luận là võ đạo hay pháp thuật công kích, Diệp Phục Thiên đều có thể không nhìn.
Càng nhiều người Nam Đẩu thế gia tụ tập, bọn hắn đều nghe nói cuồng ngôn của Diệp Phục Thiên mới chạy tới.
Chỉ thấy lúc này, trong tay Diệp Phục Thiên xuất hiện kim côn, do linh khí biến thành, cánh chim phía sau hắn lóe lên, giống như Đại Bằng Điểu lao tới, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Phương hướng Diệp Phục Thiên lao tới, một pháp sư đang phóng thích pháp thuật, nhìn thấy Diệp Phục Thiên vọt tới hắn vội xoay người ly khai, nhưng pháp thuật Phong thuộc tính cộng thêm Mệnh Hồn Kim Sí Đại Bằng Điểu, cùng với Đại Bằng thân pháp, tốc độ của Diệp Phục Thiên nhanh như thế nào, kim côn trực tiếp đập vào vai người nọ, tiếng răng rắc truyền ra, như cốt cách nghiền nát, sau đó thân hình người nọ rơi xuống, hung hăng nện ở trên mặt đất.
Một con lôi điểu khổng lồ giết về phía Diệp Phục Thiên, lực lượng mạnh mẽ, Diệp Phục Thiên múa trường côn, mưa gió không thấu, trực tiếp xuyên qua lôi đình, thời điểm trường côn càn quét, lôi điểu băng diệt, sau một khắc hắn xuất hiện ở trước mặt cường giả phóng thích Lôi thuật, lại một côn nện xuống, kết cục giống như trước, người nọ kêu thảm một tiếng, thân thể bị nện bay.
Lại thấy ba thân ảnh đồng thời đánh về phía Diệp Phục Thiên, thân thể của bọn hắn đều bị Phong thuật lôi cuốn, mượn lực lượng của Phong chi cận thân, vây hắn vào giữa, sau đó ba người đồng thời phóng thích chiến kỹ công kích Diệp Phục Thiên, có trường kích bá đạo khôn cùng, thế như chẻ tre đâm tới trái tim; có quyền ảnh gào thét rung trời, mỗi một quyền ảnh đều như Sư Hống Hổ Khiếu, uy lực làm cho người ta sợ hãi; còn có song chưởng đánh ra hàn băng đông lại hết thảy, phong bạo đáng sợ càn quét, muốn đóng băng mai táng tất cả.
Ba người đều là cường giả võ pháp kiêm tu, hai Vinh Diệu cảnh bát tinh, một Vinh Diệu cảnh thất tinh, đội hình cường đại như vậy trực tiếp cận thân vây quét Diệp Phục Thiên.
Trường côn bay múa, khí thế trên người Diệp Phục Thiên điên cuồng kéo lên, không có bất kỳ do dự, cánh chim sau lưng lập loè nhanh đến mức tận cùng, đồng thời trường côn quét ngang ra, rầm rầm rầm… chỉ thấy ba thân ảnh bị trường côn quét bay, miệng phun máu tươi.
Thân thể của Diệp Phục Thiên không có bất kỳ dừng lại, Đại Bằng Điểu nhanh đến mức tận cùng, hàng lâm mặt đất, trường côn càn quét, hai tiếng rên rỉ truyền ra, sau đó là hai tiếng kêu thảm thiết.
Thân hình Diệp Phục Thiên lại lóe lên, lao tới một người, hắn còn chưa tới gần, người nọ đã quay người bỏ chạy, phịch một tiếng, thân hình bị quét bay ra ngoài.
Sau đó nương theo thân hình màu vàng liên tục lập loè, trong phủ đệ của Nam Đẩu thế gia, không ngừng có người bị quét bay lên, hoặc bị nện nằm xuống đất, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, không biết có bao nhiêu người ngã xuống, không gian hỗn loạn.
Vì vậy trong Nam Đẩu thế gia xuất hiện một màn quỷ dị, một Vinh Diệu cảnh lục tinh đi về phía trước, xung quanh rất nhiều người cảnh giới cao theo sau hắn đi về phía trước, nhưng chỉ đi theo, không người nào dám tiến lên chiến một trận, thậm chí ngay cả pháp thuật cũng không dám thi triển công kích đối phương, bởi vì lúc trước chỉ cần có người sử dụng pháp thuật đối phó hắn, sau một khắc sẽ bị kim côn quét trúng, đều không ngoại lệ.
Thân hình Diệp Phục Thiên bước chậm, tiếp tục đi về phía trước, hai bên rất nhiều người Nam Đẩu thế gia theo hắn, ánh mắt ngưng trọng lại khó chịu, hiển nhiên hôm nay bọn họ đều biết Diệp Phục Thiên đáng sợ như thế nào.
Người thế hệ trước sắc mặt âm trầm, vậy mà để Diệp Phục Thiên một đường đi tới, không người có thể ngăn.
Có người muốn ra tay, khí tức phóng thích, lại nghe Cung chủ Võ Khúc Cung đi theo phía sau Diệp Phục Thiên lạnh như băng nói:
- Nam Đẩu thế gia thân là Vương tộc ngày xưa, vẫn giữ lại chút thể diện thì tốt hơn.
Diệp Phục Thiên khiêu chiến tất cả mọi người dưới Pháp Tướng cảnh của Nam Đẩu thế gia, dưới tình huống như vậy trưởng bối của Nam Đẩu thế gia còn ra tay? Như vậy thì có thể nói lăng nhục rồi.
Càng nhiều hậu bối của Nam Đẩu thế gia nhận được tin tức tụ tập đến, trong đó không thiếu nhân vật ưu tú, bọn hắn chứng kiến một màn quỷ dị trước mắt, thần sắc vô cùng lạnh lùng, Diệp Phục Thiên khiêu chiến tất cả cường giả dưới Pháp Tướng cảnh của Nam Đẩu thế gia, lại thông suốt không trở ngại, quả thực là quá nhục nhã.
Hơn nữa tiếp tục như vậy, không lâu sau Diệp Phục Thiên sẽ tới chính sảnh.
Nhưng lúc này, một thân ảnh chắn ở trước người Diệp Phục Thiên, khí thế của hắn bộc phát, uy mãnh vô cùng, Vinh Diệu cảnh cửu tinh.
- Dừng bước ở đây.
Hắn lạnh như băng mở miệng, nhưng hắn vừa nói xong, thân thể của Diệp Phục Thiên liền xông ra ngoài, không có bất kỳ nói nhảm.
Sắc mặt của đối phương thay đổi, nộ quát một tiếng, linh khí hội tụ thành pháp thuật, trong thiên địa xuất hiện rất nhiều bánh răng màu vàng, nhanh chóng phi hành, thiết cắt không gian, đánh về phía thân thể của Diệp Phục Thiên, những bánh răng này phủ kín tất cả phương hướng, sắc bén đến cực hạn, che khuất bầu trời, nếu đánh trúng thân thể, sợ là thân hình sẽ bị cắt thành vô số mảnh vỡ.
- Đông.
Diệp Phục Thiên đạp một bước, khí thế trên người nhảy lên tới cực hạn, một côn mở đường, bổ ra hết thảy, bánh răng ngăn cản trước người bị phá hủy, hắn tựa như tia chớp phóng tới đối phương, chỉ thấy trước người cường giả Vinh Diệu cảnh cửu tinh kia, linh khí hóa thành vô số bánh răng, thời điểm xoay tròn, trong hư không phát ra âm thanh bén nhọn, như có thể chặt đứt không gian vô hình.
Thấy Diệp Phục Thiên mang theo khí thế uy mãnh đánh tới, hắn vung tay lên, vô cùng tiêu sái, Trảm Không Luân trảm về phía Diệp Phục Thiên, đồng thời trong thiên địa, vô số bánh răng nhao nhao bộc phát.
- Phanh...
Lại một côn, ngạnh sanh đập vào bánh răng, sau đó Diệp Phục Thiên tiếp tục đi về phía trước, thần sắc của Vinh Diệu cảnh cửu tinh kia đại biến, nhìn Diệp Phục Thiên há mồm muốn nói cái gì, đã thấy trường côn của Diệp Phục Thiên quét ngang, chẳng muốn nghe hắn nói nhảm đánh bay, giống như đối phó con sâu cái kiến.
Vinh Diệu cảnh cửu tinh cũng như vậy, trường côn càn quét, không người có thể ngăn cản.
Rất nhiều người Nam Đẩu thế gia run rẩy, Vinh Diệu cảnh cửu tinh bị quét bay kia, ở trong Nam Đẩu thế gia bọn hắn rất nổi danh, nhưng vẫn không ngăn được Diệp Phục Thiên đi về phía trước.
Thân thể của Diệp Phục Thiên gia tốc, cánh chim lấp lóe, Đại Bằng giương cánh mà bay.
- Ngăn hắn lại.