Lời Diệp Phục Thiên nói giống như sấm sét, hóa thành tiếng gầm đáng sợ, càn quét cả Nam Đẩu thế gia, từng thân ảnh đạp bước đi ra, nhao nhao trợn mắt nhìn Diệp Phục Thiên, như nhận lấy vũ nhục thật lớn.
- Cuồng vọng.
- Không biết trời cao đất rộng, muốn chết.
Từng thanh âm không ngừng truyền tới, Diệp Phục Thiên Vinh Diệu cảnh lục tinh, lại dám can đảm cuồng ngôn khiêu chiến tất cả mọi người dưới Pháp Tướng cảnh của Nam Đẩu thế gia? Cái này là miệt thị bực nào, hắn coi Nam Đẩu thế gia là cái gì?
Bọn hắn từng là Vương tộc, mặc dù hôm nay xuống dốc, nhưng nội tình vẫn còn, ít nhất ở Đông Hải Thành là thế lực đỉnh tiêm, nhưng trong lời nói của Diệp Phục Thiên, Nam Đẩu thế gia bọn hắn lại không chịu nổi như vậy, quả thực không cách nào tha thứ.
Người thế hệ trước cũng nhìn hằm hằm Diệp Phục Thiên, tiểu tử này thật ngông cuồng, hắn cho rằng có tướng lệnh thì không ai dám động hắn sao?
Hôm nay Diệp Phục Thiên đã dám đến, như vậy thì tương đương với nửa cái người chết, nếu không phải còn có chút cố kỵ, một ít người thậm chí muốn trực tiếp giết Diệp Phục Thiên, nhưng cái ác nhân này, vẫn là do Hoa Tướng đi làm, hôm nay Giải Ngữ vốn oán hận Nam Đẩu thế gia, nếu Nam Đẩu thế gia còn giết Diệp Phục Thiên, như vậy sợ là ngay cả chỗ trống hòa hoãn cũng không có.
Mặc dù không thể giết, nhưng Diệp Phục Thiên đã khẩu xuất cuồng ngôn, vậy có thể hành hạ hắn.
- Ta Vinh Diệu cảnh thất tinh, đủ để diệt ngươi.
Một nhân vật hậu bối của Nam Đẩu thế gia bay lên trời, phong thuật bao vây thân thể, trên người hắn lóe ra ánh sáng màu vàng, trong tay xuất hiện một thanh trường thương, nói xong, thân thể của hắn hóa thành thiểm điện lao về phía Diệp Phục Thiên.
Trường thương xoay tròn, phun ra nuốt vào kim quang đáng sợ, ẩn chứa xu thế vô kiên bất tồi, lập tức muốn giết đến trước người Diệp Phục Thiên.
Xung quanh thân thể Diệp Phục Thiên có linh khí màu xanh biếc lóng lánh, nương theo tiếng rầm rầm truyền ra, Thiên Đằng Tỏa phóng thích, che khuất bầu trời, bao phủ về phía đối phương.
Cường giả của Nam Đẩu thế gia giận dữ mắng mỏ, cũng không né tránh, tu vi của hắn cao hơn Diệp Phục Thiên, lại tu luyện chiến kỹ Kim thuộc tính sắc bén, còn gì phải sợ.
Trường thương chặt đứt hết thảy, dây leo bị cắt nát không ít, nhưng tựa hồ Thiên Đằng Tỏa cực kỳ chắc chắn, rất nhanh cường giả kia phát hiện tốc độ trường thương cắt nát không bằng tốc độ dây leo xoắn tới, trong khoảnh khắc cả người hắn bị dây leo bao phủ.
Hai chân, cánh tay, cổ… bị buộc, dây leo ghìm chặt, trường thương không tự chủ được rơi ra, cổ bị siết, khuôn mặt hắn đỏ bừng, cả người không nhúc nhích, bị đính ở trong hư không.
Diệp Phục Thiên đứng ở trước mặt hắn, hai cánh dập dờn, kim quang vờn quanh, ánh mắt sắc bén.
- Phế vật giống như vậy, cũng đừng có đến làm tốn thời gian.
Thân hình Diệp Phục Thiên lóe lên, cánh chim càn quét, thân thể của đối phương bị ném xuống đất, ngạo nghễ không ai bì nổi.
Một cường giả Vinh Diệu cảnh thất tinh ở trước mặt Diệp Phục Thiên, lại không chịu nổi một kích, ngay cả một pháp thuật Diệp cũng không phá được.
Diệp Phục Thiên tiếp tục đi tới, xem người Nam Đẩu thế gia như không có gì, sau lưng, Y Tướng bước chậm đi theo hắn.
Hắn đương nhiên minh bạch, hôm nay Diệp Phục Thiên tới nơi này là cửu tử nhất sinh, nhưng thiếu niên này không muốn buông tha, hắn sẽ dùng phương thức như thế nào, giúp mình tranh đoạt một cơ hội?
Hai bên, cường giả Nam Đẩu thế gia càng ngày càng nhiều, lại có một thân ảnh bay lên trời, là một thiên tài của Nam Đẩu thế gia, Nam Đẩu Mục, tu vi Vinh Diệu cảnh bát tinh, thực lực rất mạnh.
Nam Đẩu Mục nghe nói qua chiến tích của Diệp Phục Thiên ở Đông Hải Học Cung, hắn biết đối phương đã đánh bại Vinh Diệu cảnh bát tinh, nên không dám khinh thường, phóng ra Mệnh Hồn, là một thanh kiếm sáng chói, Mệnh Hồn của hắn là kiếm, toàn thân lượn lờ kiếm ý cường đại, muốn chém hết thảy ngăn cản ở trước người, phảng phất như không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản được con đường của hắn.
Nam Đẩu Mục là một Kiếm Tu cường đại, pháp thuật chỉ là phụ.
Thời điểm tay hắn cầm lợi kiếm, phảng phất như trong thiên địa chỉ còn lại có hắn.
Thân hình Nam Đẩu Mục lóe lên, trong thiên địa xuất hiện từng tàn ảnh, trong hư không phảng phất như khắp nơi đều là Nam Đẩu Mục.
Diệp Phục Thiên căn bản không có đi phân biệt, Thiên Đằng Tỏa bay thẳng ra.
Đồng tử của Nam Đẩu Mục co rút, rất nhiều tàn ảnh biến mất, chân thân xuất hiện, thân pháp của hắn lại không có tác dụng ở trước mặt Diệp Phục Thiên? Giống như liếc nhìn đã bị Diệp Phục Thiên xem thấu.
Nhìn thấy Thiên Đằng Tỏa cuốn về phía mình, hắn xuất kiếm, chỉ một kiếm, trong hư không như xuất hiện vô số bóng kiếm, xuy xuy… không ngừng truyền ra, Thiên Đằng Tỏa bị chém vỡ.
Nam Đẩu Mục vô luận là công kích hay tốc độ đều cực nhanh, hơn nữa không chỉ nhanh một chút, thời điểm dây leo cuốn tới hắn, Mệnh Hồn chi kiếm ở phía sau hắn boong boong minh tranh, như có ngàn vạn lợi kiếm vờn quanh, vô số kiếm ý phá không bay ra, chặt đứt dây leo.
Sau đó vạn kiếm hóa một, Nam Đẩu Mục phảng phất như hóa thân thành lợi kiếm, thẳng tắp bắn về phía Diệp Phục Thiên.
Giờ khắc này, trong thiên địa như chỉ còn lại một kiếm này, một kiếm này ánh sáng chói lọi, như có thể phá hủy hết thảy.
- Không hổ là Nam Đẩu Mục.
Người của Nam Đẩu thế gia ánh mắt sắc bén, ngưng mắt nhìn chiến trường, Nam Đẩu Mục ở Nam Đẩu thế gia bọn hắn tuyệt đối là nhân vật thiên tài, ra tay quả nhiên bất phàm, một kiếm này, tất trảm Diệp Phục Thiên.
Rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Diệp Phục Thiên, hắn đứng ở đó bất động, nhìn một kiếm sáng chói kia giết đến.
- Oanh.
Vào thời khắc này, mọi người chỉ thấy trên người Diệp Phục Thiên đột nhiên bộc phát ra hỏa quang chói mắt, chỉ trong tích tắc, thân hình bị ngọn lửa bao trùm, giống như mặt trời tách ra vầng sáng nóng rực.
- Hỏa thuộc tính.
Đám người nhìn thấy một màn này, đồng tử có chút co rút lại, sau đó bọn hắn chứng kiến Diệp Phục Thiên vươn song chưởng, trên song chưởng như xuất hiện lò luyện, có thể dung luyện hết thảy thế giới.
- Dong Bi Chưởng.
Trong mắt Y Tướng hiện lên vẻ sắc bén, đây là một loại chiến kỹ trong phòng luyện công của hắn, chiến kỹ Hỏa thuộc tính sức bật siêu cường, điều kiện tu hành cực kỳ hà khắc, điều kiện trụ cột nhất là võ pháp kiêm tu, còn phải có lực lượng Hỏa thuộc tính đầy hùng hậu, bằng không uy lực rất yếu, có thể nói gân gà, nhưng một khi tu luyện thành công, sức bật tuyệt đối là khủng bố, hơn nữa thuộc về chiến kỹ phát triển, không cực hạn ở một loại cảnh giới.
Trước kia Y Tướng cũng không biết Diệp Phục Thiên tu hành loại chiến kỹ này, đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy Diệp Phục Thiên sử dụng.
Giờ phút này Y Tướng không khỏi nghĩ thầm, gia hỏa này đến cùng ẩn giấu bao nhiêu?
Có lẽ hôm nay có thể mở mang tầm mắt rồi, hắn đã đoán được Diệp Phục Thiên muốn làm gì.
Lúc này toàn thân Diệp Phục Thiên nóng bỏng như mặt trời, thân thể như hóa thành lò luyện.
Nam Đẩu Mục tới gần Diệp Phục Thiên thời điểm, liền cảm nhận được lực lượng hủy diệt mạnh mẽ, phảng phất như muốn đốt sạch thân thể của hắn.
Kiếm Mệnh Hồn điên cuồng gào thét, kiếm ý kinh thiên, một kiếm ra, vạn pháp diệt, kiếm của hắn đâm về phía Diệp Phục Thiên.
Diệp Phục Thiên duỗi ra song chưởng, như có lò luyện đáng sợ xuất hiện, trực tiếp lôi cuốn lấy chuôi này kiếm, sau đó ở trong ánh mắt rung động của Nam Đẩu Mục, kiếm của hắn bị dung luyện, hóa thành hư vô, không ngừng biến mất, một cỗ nhiệt độ làm cho người sợ hãi xuất hiện, nếu hắn tiếp tục đi tới, thân thể của hắn cũng sẽ giống như kiếm, huyết nhục chi thân làm sao có thể so sánh với lợi kiếm.
Nam Đẩu Mục không hổ là nhân vật thiên tài, thân thể trực tiếp ngừng, quăng kiếm lui lại.
Nhưng lúc này lui về phía sau làm sao được, Diệp Phục Thiên lấp lóe, thân thể hóa thành tia chớp, bàn tay duỗi ra, hỏa chưởng đáng sợ bóp lên cổ hắn, sau một khắc, thân thể của Diệp Phục Thiên nhanh chóng rơi xuống, nện Nam Đẩu Mục lên mặt đất, còn hắn thì giống như tia chớp bay lên không.
Cường giả Nam Đẩu thế gia nhìn Nam Đẩu Mục nằm trên đất, toàn thân run rẩy, trên người có hỏa diễm lượn lờ, hiển nhiên bị thương không nhẹ, có người tiến tới khiêng hắn đi, nhưng càng nhiều người thì nhìn Diệp Phục Thiên trong hư không, sắc mặt khó coi.
Không ngờ Diệp Phục Thiên cường thế như vậy, nhân vật thiên tài như Nam Đẩu Mục cũng bị nghiền ép, căn bản không phải đối thủ của hắn.
Nói như vậy, một mình chiến đấu, sợ là Nam Đẩu thế gia cơ hồ khó tìm Vinh Diệu cảnh bát tinh có thể giao chiến, trừ khi Vinh Diệu cảnh cửu tinh ra tay.
- Thế gia xuống dốc, ở đâu ra kiêu ngạo.
Diệp Phục Thiên lạnh như băng nói, thân thể tiếp tục đi về phía trước, người Nam Đẩu thế gia bị nhục nhã, nhưng không cách nào phản bác.
Thấy Diệp Phục Thiên từng bước một đi về phía chính sảnh, có trưởng bối mở miệng nói:
- Bắt lấy hắn, ta không muốn thấy hắn tiếp tục bước xa hơn.
Bọn hắn không nghĩ tới Diệp Phục Thiên cường thế như vậy, nếu để Diệp Phục Thiên đánh tới chính sảnh, thì quả thực là sỉ nhục của Nam Đẩu thế gia, hôm nay trong chính sảnh có rất nhiều đại nhân vật của Đông Hải Thành, kể cả Hoa Tướng cũng ở đó, Hoa Giải Ngữ được sắc phong làm Thái Tử Phi, vốn nên là thời điểm vinh quang, làm sao có thể bị quấy nhiễu.
Từng thân ảnh đạp bước đi ra, có người bay lên trời, có người ở dưới mặt đất ngưng tụ pháp thuật, trong lúc nhất thời linh khí điên cuồng bộc phát.
Diệp Phục Thiên đã muốn chiến tất cả hậu bối dưới Pháp Tướng cảnh của Nam Đẩu thế gia, vậy thì thanh toàn hắn, mặc dù có chút mất mặt, nhưng dù sao cũng tốt hơn bị Diệp Phục Thiên đánh bại hết nha.
Xung quanh Diệp Phục Thiên khắp nơi đều là thân ảnh cường giả, nhưng hắn lại như không có chứng kiến, tiếp tục cất bước đi về phía trước.
Rất nhiều pháp thuật đồng thời tách ra, bộc phát kinh người uy lực, các hệ pháp thuật đều có, cùng nhau bắn về phía Diệp Phục Thiên.
Trong nháy mắt bị rất nhiều pháp thuật công kích, nhưng thân ảnh thiếu niên càng lộ ra phong hoa tuyệt đại.