Hôm nay duy nhất làm cho Nam Đẩu thế gia cảm thấy khó giải quyết, đại khái chỉ là thái độ của Hoa Giải Ngữ, đến nay nàng còn phản đối, rất nhiều người Nam Đẩu thế gia không rõ, bởi vì Diệp Phục Thiên sao? Một thiếu niên thiên tài, so sánh với Thái tử của Nam Đẩu Quốc, ai cũng biết lựa chọn như thế nào, vì sao nàng lại rơi vào tay giặc, đúng là vẫn còn quá trẻ tuổi, còn ở vào niên kỷ tưởng tượng.
Lúc này, ngoài Nam Đẩu thế gia, một con Hắc Phong Điêu từ trên trời giáng xuống.
Trên Hắc Phong Điêu đi xuống hai thân ảnh, đúng là Y Tướng và Diệp Phục Thiên, thời điểm Diệp Phục Thiên chứng kiến thịnh cảnh ở trước phủ Nam Đẩu thế gia, trong nội tâm không khỏi rét lạnh.
Hai người từng bước một đi đến trước cửa, cường giả Nam Đẩu thế gia ở ngoài cửa phủ nghênh đón tân khách chứng kiến Diệp Phục Thiên xuất hiện, ánh mắt trở nên âm trầm, lạnh như băng nói:
- Ngươi tới làm gì?
Hôm nay, người Nam Đẩu thế gia không muốn chứng kiến nhất, đại khái chính là Diệp Phục Thiên rồi.
- Ta tới tìm sư mẫu và người yêu của ta, Nam Đẩu thế gia không phải đã đáp ứng sao?
Diệp Phục Thiên mở miệng nói.
- Làm càn, ở đây không có người yêu của ngươi.
Một trung niên lạnh như băng quát, hôm nay Hoa Giải Ngữ đã được sắc phong làm Thái Tử Phi, Diệp Phục Thiên lại xưng Hoa Giải Ngữ là người yêu.
- Có phải hay không, để ta vào thì biết.
Diệp Phục Thiên đi đến, mà giờ khắc này lại có mấy thân ảnh chắn ở trước mặt của hắn, khí tức phóng ra ngoài.
Y Tướng đi theo sau lưng Diệp Phục Thiên, một cổ khí thế cường đại tràn ngập ra, cường giả của Nam Đẩu thế gia biến sắc, nhao nhao nhìn về phía hắn.
- Các ngươi thông báo một tiếng đi.
Y Tướng mở miệng nói.
Người cầm đầu nhìn Y Tướng, sau đó phân phó một tiếng, người nọ vội vàng chạy vào trong phủ đệ.
Diệp Phục Thiên và Y Tướng yên tĩnh đứng ở ngoài cửa chờ đợi, trong Nam Đẩu thế gia, Nam Đẩu Thái bố trí thịnh yến chiêu đãi Hoa Tướng và nghênh đón tân khách, giờ phút này trong yến hội, khách quý chật nhà, chuyện trò vui vẻ, bầu không khí cực kỳ hòa hợp, hơn nữa lục tục còn đang không ngừng có người đến.
Đúng lúc này, có một thân ảnh chạy vào, đi đến bên tai Nam Đẩu Thái nói nhỏ, khiến cho Nam Đẩu Thái biến sắc.
- Nam Đẩu huynh, làm sao vậy?
Hoa Tướng rất nhạy cảm chú ý tới thần sắc của Nam Đẩu Thái, mở miệng hỏi.
- Hoa huynh, không có đại sự gì, ta sẽ xử lý.
Nam Đẩu Thái vừa cười vừa nói, mây trôi nước chảy.
- Nếu hắn đến mà nói, thì cho hắn vào đi.
Hoa Tướng nhàn nhạt mở miệng, Diệp Phục Thiên đến vừa vặn.
Ánh mắt của Nam Đẩu Thái lấp lóe, lập tức gật đầu phân phó:
- Cho hắn đến.
- Vâng, gia chủ.
Người kia lĩnh mệnh rời đi, Hoa Tướng thì bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, trong con ngươi lấp lóe hàn quang.
Vào hôm nay, ở dưới tình huống như vậy cũng dám tới, chắc là không bỏ xuống được, đã như vầy, thì phải vì tuổi trẻ trả giá thật nhiều, kết cục kháng lệnh vua chỉ có một, giết không tha, này đại khái là mục đích bệ hạ phái hắn đến.
Rất nhanh, trong Nam Đẩu thế gia, rất nhiều người biết tin tức Diệp Phục Thiên đến.
Ngoài phủ, Diệp Phục Thiên nhận được hồi phục, người Nam Đẩu thế gia tránh ra con đường, hắn nhìn thoáng qua phủ đệ rộng lớn, nói với Y Tướng:
- Tiền bối, nếu thật phát sinh chuyện gì, ngài tự mình ly khai, không cần lo cho ta.
- Ngươi có thể im miệng không?
Y Tướng mắng.
Diệp Phục Thiên không nói gì, giơ chân bước vào Nam Đẩu thế gia.
Theo đại đạo một đường đi về phía trước, hai bên không ngừng có cường giả xuất hiện, tất cả đều trợn mắt nhìn, thậm chí có người mở miệng châm chọc:
- Hôm nay Giải Ngữ đã được sắc phong làm Thái Tử Phi, ngươi có tư cách gì tới đây.
- Ngày xưa khiêu chiến cũng không dám, hôm nay lại còn có mặt mũi đến.
Không ngừng có thanh âm khiêu khích lọt vào tai, Diệp Phục Thiên ngừng lại, mở miệng nói:
- Vương tộc xuống dốc, bị đuổi xuống vương tọa, đương kim Vương tộc ép hôn, không cho là nhục mà còn kiêu ngạo, Nam Đẩu thế gia lại luân lạc tới trình độ này, thật đáng buồn.
- Ngươi nói cái gì?
Nghe Diệp Phục Thiên nói, từng thân ảnh bước ra, khí thế mạnh mẽ, trên người có sát ý.
- Ta nói, Nam Đẩu thế gia các ngươi đại khái đã không biết tôn nghiêm là vật gì, lần trước tránh chiến là cho các ngươi thể diện, các ngươi đã chẳng biết xấu hổ, vậy để cho các ngươi biết rõ hôm nay Nam Đẩu thế gia hèn mọn đến cỡ nào.
Diệp Phục Thiên chậm rãi mở miệng.
Nói xong, cánh chim rực rỡ xuất hiện, Mệnh Hồn Kim Sí Đại Bằng Điểu hiện ra ở sau lưng, sau đó thân thể của hắn lơ lửng, linh khí vô tận hội tụ.
- Diệp Phục Thiên, Vinh Diệu cảnh lục tinh, khiêu chiến tất cả mọi người dưới Pháp Tướng cảnh của Nam Đẩu thế gia.
Giờ khắc này Diệp Phục Thiên giống như tràn đầy khí chất không ai bì nổi, bộc lộ tài năng!