Ngày cuối cùng của Thần Châu lịch năm thứ 10000 tựa hồ nhất định sẽ không bình tĩnh, trong Đông Hải Học Cung, tin tức bệ hạ Nam Đẩu Quốc phong Hoa Giải Ngữ làm Thái Tử Phi, phong Diệp Phục Thiên làm người hầu của Thái tử, như cuồng phong bạo vũ càn quét, vô số người khiếp sợ.
Hai người từng ở trong Đông Hải Học Cung nhấc lên sóng to gió lớn, bọn họ là xuất chúng như vậy, như trời đất tạo nên một đôi, nhưng một ý chỉ từ vương thành truyền đến, là lạnh lùng bá đạo, đôi tình nhân kia tựa hồ nhất định sẽ biến thành bi kịch, không có người cho rằng bọn họ có thể chống lại ý chỉ, chỉ có thể tiếp nhận vận mệnh an bài.
Diệp Phục Thiên từng cự tuyệt Thái tử yêu cầu, hôm nay vẫn không cách nào đào thoát, cái này là lực lượng của vương quyền, đương nhiên, nếu Diệp Phục Thiên thỏa hiệp, có lẽ hắn vẫn có cơ hội một bước lên mây, nhưng theo mọi người hiểu rõ, sợ là sẽ không, nếu không ở ngày bảy cung đại hội, hắn đã không cự tuyệt Thái tử mời.
Trong Tử Vi Cung, rất nhiều người tụ tập, cung chủ Tử Vi Cung Yến Thiệu, đệ tử của hắn Trác Thanh, phó cung chủ Hàn Mặc, cùng với không ít đại nhân vật của Tử Vi Cung.
- Đám người cung chủ muốn đi đâu?
Xa xa có đệ tử chứng kiến bọn hắn, không khỏi nghị luận.
- Nghe nói là muốn đi Nam Đẩu thế gia, chúc mừng Hoa Giải Ngữ được sắc phong làm Thái Tử Phi.
Có người đáp lại.
Nghe được danh tự của Hoa Giải Ngữ, rất nhiều người trong nội tâm phức tạp, thiếu nữ kia từng ở Tử Vi Cung tu hành, là tình nhân trong mộng của rất nhiều người, nàng xuất chúng, hoàn mỹ như vậy, nhưng lại phản bội Tử Vi Cung.
Mà hôm nay, nàng sắp trở thành Thái Tử Phi, Vương Hậu tương lai của Nam Đẩu Quốc, về sau chỉ có thể ngưỡng mộ, có lẽ chỉ có nữ nhân hoàn mỹ như nàng, mới có thể có được đãi ngộ như vậy.
Về phần Diệp Phục Thiên, nhất định sẽ là bi kịch rồi.
Đoàn người Tử Vi Cung lên đường, hạo hạo đãng đãng, xuất phát tiến về Nam Đẩu thế gia.
Không chỉ Đông Hải Học Cung biết được việc này, hôm nay tin tức điên cuồng khuếch tán về phía Đông Hải Thành, rất nhiều thế lực đỉnh tiêm sau khi biết được, đều ở ngày cuối năm tiến về Nam Đẩu thế gia chúc mừng.
Một thế lực từng là Vương tộc, bản thân đã đủ cường đại, hôm nay trong gia tộc lại có hậu bối được sắc phong làm Thái Tử Phi, hơn nữa Hoa Tướng đang ở Nam Đẩu thế gia, tự nhiên không thể bỏ qua cơ hội như vậy.
Nam Đẩu thế gia, gia tộc đã từng là vương thất của Nam Đẩu Quốc, tựa hồ lại tập trung ánh mắt mọi người lần nữa, hôm nay nhất định sẽ không bình tĩnh.
...
Y Tướng và Diệp Phục Thiên vừa đi ra Cầm Viên, liền nhìn thấy Hạ Phong và Hạ Phàm xông tới, chỉ nghe Hạ Phong nhìn Diệp Phục Thiên nói:
- Ngươi muốn đi đâu?
- Trong ý chỉ của bệ hạ có hạn chế tự do của ta sao?
Diệp Phục Thiên lạnh lùng nhìn Hạ Phong.
- Tự nhiên không có, ngày mai phải lên đường xuất phát tiến về vương thành, cho nên không đi loạn cho thỏa đáng.
Hạ Phong cười nói.
Diệp Phục Thiên lãnh đạm liếc nhìn Hạ Phong, sau đó tiếp tục ly khai, Hạ Phàm cười nói:
- Nhịn không được muốn thăm người yêu sao?
Diệp Phục Thiên dừng lại, quay đầu nhìn Hạ Phàm, chỉ thấy đối phương cười âm tà:
- Quá khứ đã đi qua, hôm nay, nàng là Thái Tử Phi, ngươi tốt nhất chú ý thân phận, lại si tâm vọng tưởng mà nói, sợ là...
Nói xong Hạ Phàm cười cười không có nói tiếp, nhưng khóe mắt châm chọc lại quá rõ ràng, như cố ý kích thích Diệp Phục Thiên.
Hắn rất hi vọng Diệp Phục Thiên đại náo, đối kháng lệnh vua, như vậy thì chỉ còn đường chết, không ai có thể cứu được hắn.
Đột nhiên Diệp Phục Thiên nhìn Hạ Phàm cười cười, sau đó bước về phía hắn.
Hạ Phàm thấy Diệp Phục Thiên đi tới, trong mắt càng châm chọc, thực cho rằng hắn vẫn là thiên tài được Tả Tướng ưu ái? Trước khác nay khác, hôm nay chờ đợi Diệp Phục Thiên, chỉ có tai nạn, Thái tử hiển nhiên là muốn đối phó hắn.
Diệp Phục Thiên đi đến trước mặt Hạ Phàm, lộ ra nụ cười sáng lạn, sau đó hắn lấy ra tướng lệnh, đưa tới trước mặt Hạ Phàm cười nói:
- Ngươi nhận thức cái này không?
Hạ Phàm biến sắc, lúc này còn cầm tướng lệnh đến dọa người?
Đúng lúc này, Diệp Phục Thiên ra tay như chớp, một quyền hung hăng đập vào mặt Hạ Phàm, Hạ Phàm bất ngờ không đề phòng, lập tức bị nện gục xuống.
- Ngươi làm càn.
Hạ Phong giận dữ, các cường giả nhao nhao tiến lên, lộ ra khí tức lạnh lẽo, nhưng Y Tướng đi tới sau lưng Diệp Phục Thiên, trên người có khí thế mạnh mẽ bộc phát, trường bào phiêu động.
- Hắn không biết, ngươi hẳn biết chứ?
Diệp Phục Thiên nhìn Hạ Phong lạnh như băng nói:
- Ta được bệ hạ sắc phong làm người hầu của Thái tử, Tả Tướng ban ta tướng lệnh, hắn ở trước mặt mọi người ngôn ngữ vũ nhục, là bất mãn với bệ hạ, hay xem thường Tả Tướng?
Hạ Phong nghe Diệp Phục Thiên nói, thần sắc âm trầm, lại không dám ra tay, tuy kết cục của Diệp Phục Thiên có thể sẽ rất thảm, nhưng hắn nói lại không sai.
Lúc này Hạ Phàm đứng dậy, khóe miệng có vết máu, trên mặt sưng vù, trong ánh mắt lộ ra sát niệm mãnh liệt, nhìn chằm chằm Diệp Phục Thiên.
Nhưng hắn không phẫn nộ báo thù, mà đột nhiên lộ ra nụ cười âm lãnh, nói:
- Ngươi nói rất đúng, là ta nhất thời xúc động, ta xin lỗi ngươi.
Hắn tin tưởng, qua không được bao lâu Diệp Phục Thiên sẽ là người chết, cho hắn hung hăng càn quấy một hồi, một quyền này, hắn nhịn.
Diệp Phục Thiên nhìn nụ cười của Hạ Phàm, ánh mắt lạnh như băng nhìn lướt qua đối phương, sát niệm không che dấu chút nào, sau đó xoay người rời đi.
- Đuổi theo.
Nhìn thấy Y Tướng và Diệp Phục Thiên ly khai, Hạ Phong lạnh lùng ra lệnh, sau đó đám người hạo hạo đãng đãng đuổi theo, cùng nhay chạy về phía Nam Đẩu thế gia.
Ngày hôm nay Nam Đẩu thế gia rất không bình tĩnh, lục tục có người đến chúc mừng, đều là thế lực đỉnh cấp của Đông Hải Thành, phủ đệ rộng lớn, tân khách nối liền không dứt, thịnh cảnh huy hoàng như vậy, đã thật lâu không có xuất hiện qua.