- Nếu hắn biết chuyện phát sinh ở đây thì sao?
Nam Đẩu Văn Sơn nói.
- Vậy ngài nói cho hắn biết, ta không thích hắn nữa, ta muốn làm Thái Tử Phi, bảo hắn về sau đừng tới tìm ta nữa.
Thời điểm Hoa Giải Ngữ nói ra những lời này, đã rơi lệ đầy mặt, chỉ cảm thấy lòng như đao cắt.
Nghe được câu này, Nam Đẩu Văn Sơn cảm thấy cực kỳ lo lắng.
- Ngươi xác định muốn nói như vậy?
Nam Đẩu Văn Sơn nói.
- Ân.
Hoa Giải Ngữ rất nghiêm túc gật đầu.
- Được.
Nam Đẩu Văn Sơn nhẹ gật đầu:
- Ta sẽ đi ngay bây giờ.
Nói xong, hắn quay người đi ra.
Chứng kiến hắn ly khai, Hoa Giải Ngữ ngồi chồm hổm trên mặt đất, hai tay ôm đầu gối khóc rống.
Trong mắt Nam Đẩu Văn Âm chẳng biết lúc nào cũng có nước mắt, đi đến bên cạnh Hoa Giải Ngữ, nhẹ nhàng ôm nàng.
- Mẹ, vì cái gì lòng ta đau như vậy.
Thanh âm của Hoa Giải Ngữ nghe mà làm lòng người tan nát.
- Mẹ cũng đau.
Nam Đẩu Văn Âm hận mình vô năng.
- Mẹ, nếu như ta có chuyện gì, ngài nhất định phải bảo trọng, chiếu cố tốt mình biết không.
Hoa Giải Ngữ nói.
- Nha đầu ngốc.
Nam Đẩu Văn Âm nghe mà run rẩy, nhưng nàng căn bản không biết phải khuyên nữ nhi như thế nào, nàng đã từng nhiều lần sinh ra ý nghĩ như vậy, nhưng nàng có Giải Ngữ, có hài tử của nam nhân kia.
...
Cầm Viên, Diệp Phục Thiên nghe Hạ Phàm nói xong, lòng có chút rối loạn.
Bầu không khí vui sướng bị phá hủy, hiện tại bọn hắn đã không phải lo lắng sự tình Diệp Phục Thiên thành người hầu của Thái tử, mà lo lắng bên Nam Đẩu thế gia có ý chỉ gì.
Diệp Phục Thiên vốn định đi Nam Đẩu thế gia, nhưng bị Y Tướng và Đường Lam ngăn cản, hôm nay tình huống không rõ, Hạ Phong thủ ở bên ngoài, Diệp Phục Thiên đi ra ngoài có khả năng gặp nguy hiểm, Đường Lam để đại đệ tử Nhiếp Băng đi tìm hiểu, đang chờ tin tức.
Nhưng Nhiếp Băng vẫn chưa về, Nam Đẩu Văn Sơn liền tới Cầm Viên.
Diệp Phục Thiên nhìn thấy Nam Đẩu Văn Sơn xuất hiện, lập tức xông lên.
- Ở đây xảy ra chuyện gì?
Nam Đẩu Văn Sơn mở miệng hỏi, hắn tự nhiên nhìn thấy đoàn người ở bên ngoài.
- Bệ hạ hạ lệnh, phong ta làm người hầu của Thái tử.
Diệp Phục Thiên nói.
Sắc mặt của Nam Đẩu Văn Sơn khó coi, một đôi người yêu, Diệp Phục Thiên bị phong làm người hầu của Thái tử, Hoa Giải Ngữ thành Thái Tử Phi, nhìn như đều là sắc phong, nhưng người hiểu rõ Hoa Giải Ngữ và Diệp Phục Thiên đều minh bạch, đây là tai nạn.
- Giải Ngữ thì sao?
Diệp Phục Thiên nhìn Nam Đẩu Văn Sơn.
- Giải Ngữ nhờ ta mang cho ngươi một câu.
Nam Đẩu Văn Sơn nói.
- Câu gì.
Diệp Phục Thiên hỏi.
- Nàng nói nàng không thích ngươi, nàng muốn làm Thái Tử Phi, bảo ngươi về sau không nên đi tìm nàng.
Nam Đẩu Văn Sơn nhìn thiếu niên trước mắt nói, cảm giác mình có chút tàn nhẫn, nhưng hắn hiểu vì sao Giải Ngữ phải nói như vậy.
Diệp Phục Thiên như bị điện giật, cả người ngơ ngác, không phải bởi vì những lời tàn nhẫn kia, mà vì ý tứ ẩn giấu trong đó.
- Nha đầu ngốc.
Thật lâu sau, Diệp Phục Thiên mới cười nói, Nam Đẩu Văn Sơn sửng sốt, sau đó hắn thấy ánh mắt của thiếu niên đỏ hồng, ngẩng đầu nhìn hắn nói:
- Nàng cho rằng lời như vậy ta sẽ tin? Nữ nhân ngu ngốc kia coi ta là ngu ngốc sao?
Nam Đẩu Văn Sơn không nói gì.
- Cữu cữu.
Diệp Phục Thiên hô:
- Ngài nói cho ta biết, hiện tại nàng như thế nào?
Nghe Diệp Phục Thiên xưng hô, tim của Nam Đẩu Văn Sơn run rẩy, nói:
- Ta rất lo lắng nha đầu kia, nàng nói, nàng không có khả năng bước vào Vương Cung, sẽ không trở thành Thái Tử Phi, vĩnh viễn.
- Đương nhiên sẽ không, nàng là của ta.
Diệp Phục Thiên nói:
- Quân vương ngu ngốc gì kia, vì sao lại hạ ý chỉ như vậy?
- Cụ thể ta không rõ ràng lắm, nhưng có chuyện ta có thể nói cho ngươi biết.
Nam Đẩu Văn Sơn nói:
- Tả Tướng từng đoán mệnh cho Giải Ngữ, là mệnh số Đế Hậu, có lẽ hắn nói cho quân vương, đây là mệnh của Giải Ngữ.
- Tả Tướng? Đế Hậu?
Diệp Phục Thiên nhìn Nam Đẩu Văn Sơn:
- Tả Tướng là Tinh Thuật Sư?
- Ân.
Nam Đẩu Văn Sơn gật đầu, giờ khắc này, đột nhiên Diệp Phục Thiên đã minh bạch rất nhiều sự tình.
- Ngài sai rồi, Tả Tướng sẽ không nói cho quân vương.
Diệp Phục Thiên nhìn Nam Đẩu Văn Sơn, Nam Đẩu Văn Sơn ngẩng đầu nhìn hắn, có chút nghi hoặc.
- Nếu yêu tinh là mệnh số Đế Hậu, như vậy Tả Tướng nhất định tính toán qua mệnh số của ta.
Diệp Phục Thiên rất nghiêm túc nói:
- Nàng là Đế Hậu, ta chính là Đế mệnh!