Phục Thiên Thị

Chương 179: Sấm sét giữa trời quang (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phục Thiên không đi cũng không được.

- Đã cuối năm, bệ hạ đồng ý qua hết năm nay, ngày đầu năm mới phải xuất phát.

Hạ Phong tiếp tục mở miệng.

Trên tiệc rượu, ánh mắt mọi người ngưng ở đó.

Người hầu của Thái tử, đối với rất nhiều người mà nói không thể nghi ngờ là cơ hội thiết tha mơ ước, có thể một bước lên mây, nhưng phát sinh ở trên người Diệp Phục Thiên, lại không phải chuyện tốt gì, nhất là không lâu trước Diệp Phục Thiên từng từ chối Thái tử, hôm nay ý chỉ trực tiếp hạ xuống, không cho bất luận đường lui gì, không đi cũng phải đi.

Ánh mắt của Diệp Phục Thiên lập loè, trong nội tâm ẩn ẩn có chút tức giận, Đông Hải Học Cung bảy cung đại hội, Thái tử nói với hắn, ngươi có biết hậu quả cãi lời quân lệnh không, tuy hắn không phải quân, nhưng là thái tử.

Hôm nay, quân lệnh trực tiếp hạ xuống.

Đây là lần thứ nhất Diệp Phục Thiên cảm nhận được lực lượng của vương quyền, bá đạo, lạnh lùng, không có bất kỳ tôn trọng, cũng không cần tôn trọng ý kiến của ngươi.

Tả Tướng bảo hắn tiến về vương thành tham gia Thính Phong Yến, sang năm hắn vốn định lên đường xuất phát, nhưng hắn không nghĩ tới, ở ngày cuối năm, một ý chỉ hàng lâm, lệnh hắn tiến về.

- Người hầu của Thái tử?

Tron lòng Diệp Phục Thiên lạnh lùng, để hắn theo Thái tử đọc sách?

Giờ phút này hắn suy nghĩ, Thính Phong Yến kia còn có tất yếu tham gia sao? Lúc ấy Tả Tướng coi trọng hắn, nhưng sợ rằng cũng không ngờ kết quả như vậy.

Diệp Phục Thiên có thể cảm giác được, cái này tuyệt không phải ý tứ của Tả Tướng, thái độ của Tả Tướng với hắn cực kỳ hữu hảo, tất nhiên sẽ tôn trọng ý kiến của hắn, tuyệt đối sẽ không dùng loại phương thức này để hắn tiến về vương thành, hơn nữa cũng sẽ không cho Hạ Phong đến chấp hành.

- Đã biết.

Diệp Phục Thiên lãnh đạm đáp lại.

Ánh mắt của Hạ Phong càng sắc bén.

- Bệ hạ hạ chỉ, Diệp Phục Thiên, ngươi đây là cái thái độ gì?

Hạ Phàm lạnh như băng nói.

- Bệ hạ phong ta làm người hầu của Thái tử, là sắc phong, không phải hỏi tội, ngươi như vậy là có thái độ gì?

Diệp Phục Thiên ngồi ở đó nhìn Hạ Phàm, những người này trực tiếp xâm nhập Cầm Viên tuyên bố ý chỉ, rõ ràng giống như là đối đãi tội phạm.

Hạ Phong cười lạnh, nguyên lai Diệp Phục Thiên còn biết, gia hỏa này đắc tội Thái tử, bị cưỡng chế mang đi, người truyền chỉ lại là Hoa Tướng, hắn đương nhiên biết cái này ý vị như thế nào.

Hạ Phàm nheo mắt, sau đó lại nở nụ cười, mở miệng nói:

- Rất tốt, ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể cười bao lâu, quên nói cho ngươi biết, hôm nay Hoa Tướng đã tiến về Nam Đẩu thế gia, còn có một ý chỉ cho Nam Đẩu gia.

Hắn nói xong, Diệp Phục Thiên đứng dậy, ánh mắt giống như lợi kiếm đâm về phía Hạ Phàm:

- Ý chỉ gì?

- Ngươi đoán?

Hạ Phàm cười nhìn Diệp Phục Thiên, nói:

- Có quan hệ với bạn gái của ngươi.

- Được rồi, chuyện nơi đây đã xong.

Hạ Phong nhàn nhạt nói, sau đó mở miệng:

- Quấy rầy, hai ngày nay ta sẽ ở bên ngoài chờ, giao thừa vừa qua sẽ trực tiếp xuất phát.

Nói xong, Hạ Phong phất tay, đoàn người hạo hạo đãng đãng rời đi.

Đám người Diệp Phục Thiên đều nhìn bóng lưng đoàn người rời đi, lúc này còn chưa lấy lại bình tĩnh, bầu không khí vui vẻ hết sạch, trong lòng đều hiện lên vẻ lo lắng.

Nhất là Diệp Phục Thiên và Hoa Phong Lưu, giờ phút này trong nội tâm bọn hắn có chút bất an.

...

Thời điểm Hạ Phong tiến về Cầm Viên tuyên chỉ, Hoa Tướng hàng lâm Nam Đẩu thế gia, gia chủ Nam Đẩu thế gia Nam Đẩu Thái tự mình ra nghênh đón.

Hoa Tướng nhìn Nam Đẩu Thái cười nói:

- Nam Đẩu huynh, chúc mừng.

- Hoa Tướng có ý gì?

Nam Đẩu Thái nghi ngờ hỏi.

- Đại hỉ, bệ hạ có ý chỉ, Hoa Giải Ngữ có ở đây không?

Hoa Tướng cười nói.

Ánh mắt của Nam Đẩu Thái lấp lóe, có chút khó hiểu vì sao Hoa Tướng sẽ tìm Hoa Giải Ngữ?

Bệ hạ truyền chỉ, sao lại có quan hệ với Giải Ngữ?

Chẳng lẽ Tả Tướng nói gì đó với bệ hạ? Nhưng nếu như vậy, người đến đây sao lại là Hoa Tướng?

- Ta phái người gọi nàng đến.

Nam Đẩu Thái mở miệng nói.

- Không cần, ta tự mình đi, Nam Đẩu huynh dẫn ta qua là được.

Hoa Tướng khẽ cười nói.

Nam Đẩu Thái càng nghi hoặc, gật đầu nói:

- Được, Hoa Tướng, mời.

Nói xong đoàn người đi vào chỗ ở của Nam Đẩu Văn Âm, sau khi Nam Đẩu Văn Âm và Hoa Giải Ngữ biết được tin tức thì đi ra, nghi hoặc nhìn đoàn người.

Ánh mắt của Hoa Tướng rơi vào trên người Hoa Giải Ngữ, lập tức cười nói:

- Quả nhiên là dung mạo kinh thế, vinh hoa một đời, khó trách mệnh số phi phàm.

- Kính xin Hoa Tướng nói rõ.

Nam Đẩu Thái nói, mệnh số phi phàm, Tả Tướng nói là thật? Nhưng sự tình mệnh số, Tinh Thuật Sư không phải giữ kín như bưng sao, nhất là mệnh số của Giải Ngữ, hắn cũng không dám tuyên dương, bất luận kẻ nào ở Nam Đẩu thế gia cũng không biết, chính là vì lo lắng tiết lộ ra ngoài, sẽ ảnh hưởng mệnh số của Giải Ngữ.

- Bệ hạ truyền chỉ, sắc phong Hoa Giải Ngữ làm Thái Tử Phi, ở ngày đầu tiên của Thần Châu lịch năm thứ 10001, lên đường tiến về Vương Cung, cử hành đại điển sắc phong.

Hoa Tướng mở miệng nói, nghĩ thầm bệ hạ không hổ là bệ hạ, hai người Diệp Phục Thiên và Hoa Giải Ngữ khả năng có mệnh đế vương và đế hậu, đã như vậy, liền trực tiếp phong Hoa Giải Ngữ làm Thái Tử Phi, Diệp Phục Thiên làm người hầu của Thái tử, hai người đều ở bên cạnh Thái tử, Thái tử được số mệnh gia thân, hơn nữa trực tiếp ngăn chặn hậu hoạn, nếu có một ngày khó có thể khống chế, liền diệt trừ.

Trong thiên hạ, mệnh số có thể biến đổi, lệnh vua không thể trái, đế vương tâm thuật, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Mà đạo ý chỉ này, đối với Hoa Giải Ngữ mà nói, giống như sấm sét giữa trời quang!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️