Phục Thiên Thị

Chương 178: Sấm sét giữa trời quang (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Thần Châu lịch một vạn năm chỉ còn hai ngày cuối cùng, không khí năm mới của Đông Hải Thành càng ngày càng đậm.

Cầm Viên, trong đình viện của Hoa Phong Lưu, không ít người tới, Diệp Phục Thiên, Dư Sinh, Y Thanh Tuyền, Y Tướng, Đường Lam còn có Đường Uyển.

- Ngày mai là giao thừa rồi, qua ngày mai, ta sẽ đưa các ngươi xuất phát.

Y Tướng mở miệng nói.

- Cha, vội vã như vậy?

Y Thanh Tuyền hỏi.

- Con không phát hiện mấy ngày nay Cầm Viên bị người nhìn chằm chằm sao, bất quá bọn hắn không động, ta cũng lười quản, hiện tại nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, sớm xuất phát, cũng là tránh cho đêm dài lắm mộng.

Y Tướng mở miệng nói, Tử Vi Cung nhất định có ý kiến với hắn và Diệp Phục Thiên, nhưng một mực không có động tác gì, có lẽ cũng vì cố kỵ, hắn thì không sao cả, nhưng Diệp Phục Thiên sớm đi vương thành, hắn cũng an tâm chút ít.

- Y tiền bối nói có đạo lý.

Hoa Phong Lưu nhẹ gật đầu.

- Ngày mai có thể nhìn thấy nàng rồi, có phải không thể chờ đợi được rồi không?

Đường Lam cười nhìn Hoa Phong Lưu, lần trước Hoa Giải Ngữ đến nói, Nam Đẩu gia đáp ứng cho Diệp Phục Thiên và Hoa Phong Lưu tới Nam Đẩu gia tìm Nam Đẩu Văn Âm ăn tiệc tất niên, xem như Nam Đẩu thế gia làm ra nhượng bộ.

- Làm gì có, kỳ thật ta cũng rất muốn ở cùng các ngươi.

Hoa Phong Lưu cười nói.

- Thật? Vậy để Phục Thiên một người đi thôi.

Đường Lam mỉm cười nói.

Biểu hiện trên mặt Hoa Phong Lưu có chút mất tự nhiên, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phục Thiên, tựa hồ trông cậy vào Diệp Phục Thiên giải vây giúp hắn.

- Lão sư, chính ngài quyết định.

Ánh mắt của Diệp Phục Thiên dời đi, loại thời điểm này chỉ có thể mặc niệm giúp lão sư, tử đạo hữu không chết bần đạo.

Hoa Phong Lưu nhìn động tác của Diệp Phục Thiên, không khỏi hung hăng trừng hắn, đây là thân đệ tử kiêm con rể tương lai sao?

- Đường Lam, ta cũng rất muốn thăm Giải Ngữ.

Hoa Phong Lưu đành phải cười nói, Đường Lam cười lạnh nhìn hắn nói:

- Dối trá.

Nói xong nàng quay người ly khai, nói:

- Ta sai người chuẩn bị tiệc tất niên, Cầm Viên ăn sớm.

- Như vậy cũng được?

Diệp Phục Thiên nhìn bóng lưng của Đường Lam, nghĩ thầm không hổ là Đường di, làm việc lôi lệ phong hành.

- Ngươi tới.

Một thanh âm lãnh đạm truyền đến, Diệp Phục Thiên quay đầu lại, liền nhìn thấy Hoa Phong Lưu cười nhìn mình, nhưng chứng kiến nụ cười quỷ dị này, Diệp Phục Thiên lại rùng mình, đi đến đấm lưng cho Hoa Phong Lưu:

- Lão sư, ngài có gì phân phó?

- Không dám.

Hoa Phong Lưu lãnh đạm nói.

- Làm việc cho lão sư là thiên kinh địa nghĩa.

Diệp Phục Thiên hiên ngang lẫm liệt nói:

- Đúng rồi lão sư, lần trước ta nhìn thấy sư mẫu, liếc liền nhận ra được, nữ tử đẹp như sư mẫu, đại khái cũng chỉ có lão sư mới có thể truy cầu được.

- Đây là tự nhiên.

Hoa Phong Lưu lộ ra nụ cười kiêu ngạo, nhớ năm đó, hắn ở Đông Hải Học Cung tình địch vô số, Họa Thánh chỉ là tình địch mạnh nhất mà thôi, nhưng cuối cùng còn không phải bị hắn đưa lên giường.

- Hiện tại sư mẫu cũng đẹp như vậy, lúc tuổi còn trẻ có thể nghĩ, năm đó dung mạo của lão sư sợ là có thể so sánh với ta rồi.

Diệp Phục Thiên vừa cười vừa nói.

- ...

Hoa Phong Lưu bội phục đệ tử này sát đất, thành công bị đối phương nói sang chuyện khác.

Cũng không lâu lắm, tiệc rượu chuẩn bị xong, mọi người trò chuyện, hưởng thụ bầu không khí ấm áp.

Thời điểm bọn hắn đoàn tụ, ngoài Cầm Viên, một đám cường giả hạo hạo đãng đãng ngự không bay đến, trực tiếp hàng lâm ở trên không Cầm Viên.

Người cầm đầu chính là Phủ chủ Đông Hải Phủ, Hạ Phong, bên cạnh Hạ Phong còn có Hạ Phàm, giờ phút này bọn hắn dẫn cường giả đến đây, khí thế hung mãnh, trong mắt Hạ Phàm lóe lên sát ý lạnh như băng.

- Đi vào.

Hạ Phong khua tay nói, đoàn người lăng không đạp bộ, giống như Thiên Binh Thần Tướng bước vào trong Cầm Viên.

Trong Cầm Viên, Y Tướng cảm thấy không đúng, hắn nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lại.

Sau đó đám người Đường Lam cũng lục tục nhìn lên không trung.

Một lát sau, trên không xuất hiện rất nhiều thân ảnh, khí thế hung hung.

- Hạ Phong, ngươi có ý gì?

Đường Lam ngẩng đầu, lạnh lùng liếc nhìn Hạ Phong hỏi.

Hạ Phong cười lạnh, đoàn người đáp xuống, đi đến trước mặt mọi người.

Ánh mắt của Hạ Phàm một mực nhìn chằm chằm Diệp Phục Thiên, con sâu cái kiến từng bị hắn tùy ý đùa bỡn, lại thiếu chút nữa hại chết hắn, Tả Tướng muốn trị tội hắn, hôm nay sự tình rốt cục xuất hiện chuyển cơ.

Diệp Phục Thiên cũng lạnh lùng nhìn Hạ Phàm, trong mắt hiện sát ý.

- Đã quấy rầy chư vị rồi, lần này Hạ mỗ tới, là phụng chỉ mà đến, có một chuyện tốt, trước chúc mừng chư vị.

Hạ Phong cười nói, mọi người đều nhíu mày, phụng chỉ?

Bọn hắn và vương thất của Nam Đẩu Quốc không có tiếp xúc gì, tại sao lại có ý chỉ? Cái này làm cho bọn hắn sinh ra dự cảm bất hảo.

- Diệp Phục Thiên.

Chỉ thấy ánh mắt của Hạ Phong rơi vào trên người Diệp Phục Thiên, mọi người đều nhìn hắn, hoàng đế hạ chỉ với Diệp Phục Thiên?

- Bệ hạ có chỉ, Đông Hải Phủ Diệp Phục Thiên thiên tư trác tuyệt, đặc phong làm người hầu của Thái tử, về sau đi theo Thái tử đọc sách tu hành.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️