Phục Thiên Thị

Chương 172: Thuận thế nghịch thế (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Lạc Quân Lâm là người phương nào, đương kim Thái tử, quân vương tương lai.

Có câu vua không nói chơi, Lạc Quân Lâm đã mở miệng nói như vậy, tất nhiên là thật.

Chỉ cần Diệp Phục Thiên gật đầu, phong hầu bái tướng, đợi đến lúc Thái tử đăng cơ, hắn là quốc tướng.

Một thiếu niên không đến 17 tuổi của Đông Hải Học Cung, phong hầu bái tướng, cái này là vinh quang bực nào, quả thực không dám tưởng tượng, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, mọi người sẽ không tin tưởng.

Mặc dù là giờ phút này, rất nhiều người cũng cảm giác không chân thực, Thái tử điên rồi sao?

Cho dù thiên phú của Diệp Phục Thiên lại kiệt xuất, nhưng quá tuổi trẻ, tương lai của hắn tràn đầy không xác định, hắn làm sao có thể ở trước mặt mọi người ban cho thân phận quốc tướng tương lai.

Hoa Tướng cũng sửng sốt, ánh mắt hiện lên hào quang sắc bén, nhưng hắn không có lên tiếng, càng không dám ngăn cản, đối phương là Thái tử, hắn dựa vào cái gì ngăn cản?

Sắc mặt của Hạ Phong cực kỳ khó chịu, hôm nay hắn quỳ cầu Hoa Tướng và Thái tử điện hạ cứu nhi tử của hắn Hạ Phàm, nhưng giờ khắc này, Thái tử lại mời chào Diệp Phục Thiên làm quốc tướng tương lai, ở hắn xem ra, chỉ cần Diệp Phục Thiên không phải người ngu, thì không có khả năng cự tuyệt, như vậy Hạ Phàm chẳng phải chết chắc rồi?

Mộc Hồng, Lâm Tịch Nguyệt, cường giả Tử Vi Cung và các đại nhân vật của Đông Hải Thành đều khó hiểu, tuy Diệp Phục Thiên xuất chúng, nhưng Thái tử nói như vậy không khỏi quá trò đùa.

Lạc Quân Lâm đương nhiên không có điên, hắn cũng không ngốc, hắn từ trên người Diệp Phục Thiên cảm nhận được khí chất tương tự, mà Diệp Phục Thiên là người Tả Tướng ưu ái, tay cầm tướng lệnh, cả hai liên hệ cùng một chỗ, đủ để cho hắn liên tưởng đến rất nhiều.

Huống chi hắn hiểu rất rõ Tả Tướng, đối với phong cách làm việc của Tả Tướng cũng rõ như lòng bàn tay.

Diệp Phục Thiên kinh ngạc, hắn không rõ vì sao một khúc Thiên Hạ, sẽ để cho Thái tử phản ứng lớn như thế, lại muốn phong hắn làm tướng.

- Điện hạ, hôm nay ta có rất nhiều ràng buộc, còn không cách nào buông hết thảy đi theo điện hạ, có thể về sau lại suy tính việc này hay không?

Diệp Phục Thiên nhìn Lạc Quân Lâm nói, mặc dù hắn không muốn, nhưng không thể đắc tội vị Thái tử này.

Lạc Quân Lâm lắc đầu, Diệp Phục Thiên nhìn ánh mắt của hắn, khẽ khom người nói:

- Điện hạ thứ tội.

- Cự tuyệt...

Vô số ánh mắt rung động nhìn Diệp Phục Thiên, cơ hội phong hầu bái tướng, Diệp Phục Thiên lại cự tuyệt.

Nam Đẩu Quốc khống chế ba mươi sáu phủ, mỗi một phủ có rất nhiều thành trì, Phủ chủ đã có quyền thế thật lớn, xem như đại nhân vật, về phần quốc tướng... Nam Đẩu Quốc thiết lập hai quốc tướng, Tả Tướng chưởng nội, Hữu Tướng chưởng binh, tướng vị quyền thế ngập trời.

Bày ở trước mắt Diệp Phục Thiên là một tiền đồ tươi sáng, nhưng hắn cự tuyệt.

Lạc Quân Lâm ngưng mắt nhìn Diệp Phục Thiên, mở miệng nói:

- Ngươi có biết hậu quả cãi lời lệnh vua không, tuy ta không phải vua, nhưng là thái tử.

Nghe được lời bá đạo này, rất nhiều người biến sắc, không hổ là nhân vật truyền kỳ, đã có bá khí của quân vương.

- Nếu là mệnh lệnh của điện hạ, ta tự nhiên không cách nào cự tuyệt.

Diệp Phục Thiên đáp lại.

Nhìn ánh mắt của Diệp Phục Thiên, Lạc Quân Lâm trầm mặc, lập tức có một cỗ áp lực rất mạnh rơi vào trên người Diệp Phục Thiên.

Đột nhiên trong mắt Lạc Quân Lâm lộ ra nụ cười, làm cho người như tắm gió xuân, chỉ thấy hắn nhàn nhạt mở miệng:

- Nếu như thế, ta không miễn cưỡng, lui ra đi.

- Đa tạ điện hạ.

Diệp Phục Thiên khom người lui về phía sau.

Nhìn bóng lưng của hắn, trong mắt Lạc Quân Lâm có sát niệm lóe lên rồi biến mất, sau đó quay người rời đi, hai người đưa lưng về phía đối phương, đi xuống quảng trường, về tới vị trí của mình.

Vô số ánh mắt nhìn hai thân ảnh kia, một là Thái tử cường thế, đã có tư thế quân lâm thiên hạ, tương lai tất kế thừa vương vị, một vị là thiếu niên thiên kiêu, tương lai thành tựu không thể hạn lượng.

Lạc Quân Lâm trở lại vị trí cũng không ngồi xuống, ánh mắt uy nghiêm nhìn xung quanh nói:

- Hôm nay Đông Hải Học Cung bảy cung đại hội, ta rất thất vọng, trừ số rất ít người có thiên phú phi phàm, thì đệ tử bảy cung đại khái chỉ có Tử Vi Cung và Thiên Phủ Cung miễn cưỡng, như thế cần bảy cung làm gì, từ hôm nay trở đi, Đông Hải Học Cung do Tử Vi Cung chấp chưởng, Thiên Phủ Cung phụ tá.

Hắn nói xong, Đông Hải Học Cung tĩnh mịch, những lời này không đến từ cung chủ Tử Vi Cung, cũng không phải đến từ Hoa Tướng, mà đến từ Thái tử Lạc Quân Lâm.

Vừa rồi hắn đã bị Diệp Phục Thiên cự tuyệt một lần, hiện tại nhìn đôi mắt uy nghiêm kia, ẩn ẩn cho người cảm giác, nếu có người dám phản đối, chỉ sợ kết cục sẽ rất thê thảm.

Đông Hải Học Cung đại biến, rốt cục vẫn không thể tránh né.

- Vâng, điện hạ.

Hai vị cung chủ của Tử Vi Cung và Thiên Phủ Cung đứng dậy, khom người tuân mệnh, cung chủ năm cung còn lại trầm mặc một lát, sau đó nhao nhao đứng lên, nhìn Thái tử cường thế đứng ở đó, hạ thấp người nói:

- Cẩn tuân mệnh lệnh của điện hạ.

Thời điểm Thái tử và Hoa Tướng hàng lâm Đông Hải Học Cung, rất nhiều người kì thực đã dự liệu được, Tử Vi Cung đại thế đã thành, không thể nghịch chuyển, hôm nay cái gì tới cuối cùng cũng tới.

- Tản đi.

Lạc Quân Lâm phất tay nói, sau đó xoay người ly khai, phảng phất như một câu của hắn, có thể bình định hết thảy.

Hoa Tướng đứng dậy, liếc nhìn mọi người, sau đó theo Lạc Quân Lâm rời đi.

Đoàn người bay thẳng đến Tử Vi Cung, Thái tử Lạc Quân Lâm và Hoa Tướng đi tuốt ở đàng trước, không người dám tới gần.

- Ngươi cảm thấy sự tình vừa rồi như thế nào?

Lạc Quân Lâm hỏi Hoa Tướng, Hoa Tướng minh bạch Thái tử quan tâm tự nhiên không phải sự tình Tử Vi Cung, mà là sự tình Diệp Phục Thiên.

- Điện hạ làm việc tự có thâm ý.

Hoa Tướng hỏi.

- Thời điểm hắn khảy đàn, trên người có đế vương khí.

Lạc Quân Lâm nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt Hoa Tướng lóe lên, không có nói tiếp, lời này chỉ có thể là Lạc Quân Lâm nói, hắn không thể nói.

- Ta phong hắn làm tướng, ánh mắt của hắn lại không có chút tâm động, phảng phất như căn bản không hứng thú với tướng vị.

Lạc Quân Lâm cười lạnh nói:

- Không hổ là người Tả Tướng vừa ý.

- Ánh mắt của Tả Tướng đúng là độc ác.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️