Vinh Diệu cảnh lục tinh, khiêu chiến tất cả mọi người trong vòng Vinh Diệu cảnh thất tinh của Tử Vi Cung?
Đây là điên rồi sao?
- Là hắn.
Lâm Tịch Nguyệt nhìn Dư Sinh, ánh mắt lóe lên, Dư Sinh lại cuồng như vậy, nhưng tại sao không nhìn thấy Diệp Phục Thiên.
- Đây không phải tiểu tử ngày xưa theo Cầm Ma đến nhà chúng ta sao, đầu óc của gia hỏa này có vấn đề?
Phương hướng Tham Lang Cung, Mộc Hồng nhìn huynh muội Mộc Vân Khinh hỏi.
Mộc Vân Khinh và Mộc Vân Nghê ánh mắt lấp lóe, nghĩ thầm tên kia thực có khả năng biến thái như vậy, lúc trước hắn chỉ là Vinh Diệu cảnh ngũ tinh, Vinh Diệu cảnh bát tinh cũng không ai dám ngạnh chiến, hôm nay bước vào Vinh Diệu cảnh lục tinh, cường giả trong vòng Vinh Diệu cảnh thất tinh, sợ là căn bản không phá được phòng ngự của hắn, nếu ở trong chiến trường, hắn có thể quét ngang hết thảy.
- Cha, thực lực của hắn còn rất được.
Mộc Vân Khinh yếu ớt nói, Mộc Hồng nhẹ gật đầu, ánh mắt lần nữa nhìn về phía Dư Sinh, vậy thì xem một chút đi.
- Cuồng vọng, Tử Vi Cung ta một người là đủ chiến với ngươi.
Chỉ thấy một trưởng lão của Tử Vi Cung mở miệng, lập tức lệnh một đệ tử bên người tiến đến tham chiến, vị đệ tử Tử Vi Cung kia kiên trì đi tới, ánh mắt hắn nhìn Dư Sinh cực kỳ sợ hãi, rất nhiều người Đông Hải Học Cung rõ ràng, đây là Tử Vi Cung đưa cho Dư Sinh hành hạ.
Sự thật cũng đúng như thế, khi Dư Sinh phát lực, một quyền trực tiếp oanh bay người nọ, sau đó ném đối phương về phía Tử Vi Cung, thần sắc rét lạnh, nhìn chằm chằm Tử Vi Cung nói:
- Hèn hạ.
Dứt lời, hắn quay người trở lại Võ Khúc Cung.
- Còn có vài phần thực lực nha.
Mộc Hồng có chút kinh ngạc, cảm thấy một màn trước mắt có chút quỷ dị, hắn nhìn Mộc Vân Khinh hỏi:
- Đệ tử Cầm Ma đâu, có tu hành ở Đông Hải Học Cung không?
- Ân.
Mộc Vân Khinh gật đầu.
- Thực lực như thế nào?
Mộc Hồng hỏi.
- Hôm nay tu vi có lẽ tương đương con.
Mộc Vân Khinh nói, hắn chỉ nói tu vi, không nói thực lực.
- Như vậy cũng không tệ, khó trách Hoa Phong Lưu sẽ đưa tới Mộc phủ của chúng ta, xem ra vẫn còn có chút thiên phú.
Mộc Hồng nhàn nhạt mở miệng.
Kế tiếp, chiến đấu tiếp tục, đệ tử bảy cung đều có nhân vật ưu tú đi ra, hiển lộ thực lực của mình.
Nhưng có một điểm hôm nay mọi người đều nhìn ra, tựa hồ Võ Khúc Cung đắc tội rất nhiều người, Tử Vi Cung, Thiên Phủ Cung và Tham Lang Cung đều ẩn ẩn nhằm vào bọn họ, khiến cho đệ tử Võ Khúc Cung cực kỳ thảm, thường xuyên bị khiêu chiến, không ngừng chiến bại, trận thắng cực nhỏ, hơn nữa rất nhiều đệ tử bị đối xử tàn nhẫn.
Nương theo đệ tử Họa Thánh Chu Mục đăng tràng, bầu không khí của bảy cung đại hội cũng được đẩy lên đỉnh phong, hôm nay tu vi của Chu Mục càng tiến một bước, bước vào Vinh Diệu cảnh thất tinh, khiêu chiến cường giả Vinh Diệu cảnh bát tinh của Võ Khúc Cung.
- Tốt, không hổ là truyền nhân của Họa Thánh, tùy ý vẽ ra triệu hoán thú, còn mạnh hơn Yêu thú chân chính.
Có người khen.
- Quả nhiên có phong thái của Họa Thánh năm đó, tuyệt đại vô song.
Không ít đại nhân vật nhao nhao tán thưởng.
Mà lúc này, có hai thân ảnh đi vào trong đám người, Diệp Phục Thiên lưng cõng Cầm Ma, tìm được phương vị của Võ Khúc Cung, sau đó chen vào trong đám người, Diệp Phục Thiên vốn không có ý định đến đây, nhưng lão sư muốn đến xem, sau ngày hôm nay, Đông Hải Học Cung sẽ không còn là Đông Hải Học Cung trước kia, hơn nữa hôm nay còn có không ít người quen xuất hiện.
Đột nhiên âm thanh ủng hộ bộc phát, Diệp Phục Thiên ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Chu Mục dùng triệu hoán thú cường thế đánh bại đối thủ.
Rất nhiều người nhìn về phía Võ Khúc Cung, hôm nay đệ tử Võ Khúc Cung bại rất thảm.
- Phong Lưu huynh?
Đúng lúc này, có người chứng kiến Diệp Phục Thiên cõng Hoa Phong Lưu đi đến vị trí của Võ Khúc Cung, lập tức hô một tiếng.
- Cầm Ma Hoa Phong Lưu cũng xuất hiện.
- Đó là đệ tử của hắn sao?
Rất nhiều người nhao nhao mở miệng.
Diệp Phục Thiên bất đắc dĩ, phiền muộn nói:
- Lão sư cũng quá rêu rao rồi.
- Cái này gọi là thanh danh lan xa.
Hoa Phong Lưu nhàn nhạt đáp, Diệp Phục Thiên phục rồi.
- Ha ha, hôm nay đệ tử Họa Thánh triển lộ phong thái, vừa rồi Phong Lưu huynh mang theo đệ tử xuất hiện, sao không luận bàn một phen, nhìn xem đệ tử của Phong Lưu huynh có mấy phần phong thái của đệ tử Họa Thánh.
Lúc này chỉ nghe một thanh âm cởi mở truyền tới, người nói chuyện chính là Mộc Hồng.
Sau khi hắn nói xong, liền có vô số ánh mắt nhìn lại, rất nhiều người ngạc nhiên, như nhìn kẻ ngốc.
Gia hỏa này, là có bao nhiêu thù với Họa Thánh, cần đánh mặt Họa Thánh như vậy sao?