Phục Thiên Thị

Chương 165: Bảy cung đại hội (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Đệ tử cô phụ lão sư kỳ vọng.

- Kiếp này ta và ngươi còn có thể gặp lại, ta đã rất thỏa mãn, không cần nói những thứ kia nữa.

Cầm lão lại nở nụ cười, ôn hòa nói:

- Huống chi Giải Ngữ và Phục Thiên ta đều rất ưa thích, hai tiểu gia hỏa rất tốt, thiên phú của Phục Thiên còn mạnh hơn ngươi.

Hoa Phong Lưu cười nói:

- Tiểu tử này thiên phú còn được, nhưng tính tình bất hảo, không làm lão sư tức giận là tốt lắm rồi.

- Không có, tính tình của Phục Thiên còn tốt hơn ngươi.

Cầm lão nhìn Diệp Phục Thiên cười nói:

- Hắn và Giải Ngữ cũng rất xứng, ngươi và Văn Âm phải chiếu cố bọn hắn, đừng để bọn hắn lại đi đường xưa của các ngươi.

- Đệ tử minh bạch.

Hoa Phong Lưu gật đầu, nhìn thoáng qua Diệp Phục Thiên ở bên cạnh, chỉ thấy Diệp Phục Thiên tươi cười đắc ý, Hoa Phong Lưu không khỏi trừng mắt liếc hắn một cái.

- Phục Thiên.

Cầm lão lại nhìn Diệp Phục Thiên, mở miệng nói:

- Ta già rồi, rất nhiều chuyện không làm được, sư phụ con bị thương, phải nhờ vào con.

- Sư công yên tâm, chỉ cần ta còn sống, nhất định sẽ nghĩ biện pháp trị tốt.

Diệp Phục Thiên rất nghiêm túc gật đầu.

- Tiểu tử ngốc, không được nói lời xui xẻo, tự nhiên sẽ còn sống.

Cầm lão nhìn Diệp Phục Thiên nói.

- Sư công định đoạt.

Diệp Phục Thiên cười gật đầu:

- Sư công cũng phải bảo trọng thân thể, về sau ta và Giải Ngữ kết hôn, sư công ngài phải tới chúc mừng.

- Tốt, tốt...

Lão nhân cười rất vui vẻ, không ngừng gật đầu.

- Lão sư, những năm này ngài ở Tử Vi Cung nhất định không vui vẻ gì.

Hoa Phong Lưu nhìn lão nhân nói:

- Không bằng theo đệ tử ly khai nơi này đi.

- Phong Lưu, sư phụ ở Tử Vi Cung đã qua hơn nửa cuộc đời, dù Tử Vi Cung biến hóa thế nào, thì ta vẫn là người của Tử Vi Cung, đã sắp nhập thổ rồi, còn đi đâu được nữa.

Cầm lão mỉm cười lắc đầu.

- Sư công, sau hôm nay chỉ sợ Đông Hải Học Cung sẽ thay đổi, ngài thật không cân nhắc ly khai sao.

Diệp Phục Thiên cũng khuyên nhủ.

Nghe hắn nói, ánh mắt của Cầm lão ngắm nhìn phương xa, mặc dù hắn không đi ra ngoài, nhưng cũng biết Đông Hải Học Cung xảy ra chuyện gì, trong nội tâm thở dài.

...

Thời điểm đám người Diệp Phục Thiên nói chuyện phiếm, vô số thân ảnh hội tụ ở trên quảng trường của Đông Hải Học Cung.

Giờ phút này, ở đây người ta tấp nập, khán đài xung quanh chật ních, đại nhân vật của bảy cung ngồi ở chính giữa, trừ lần đó ra, là rất nhiều nhân vật nổi tiếng của Đông Hải Thành.

Có tư cách ngồi, đều là người có thân phận bất phàm.

Nhưng vô luận là ai, giờ phút này ánh mắt đều hội tụ ở chủ vị.

Phương hướng chủ vị, cũng tức là phương vị của cường giả Tử Vi Cung, một thân ảnh đi đến vị trí cao nhất, hắn tùy ý đứng ở đó, lại như đế vương hàng lâm nhân gian, ánh mắt liếc nhìn đám người xung quanh, trong đôi mắt sáng chói lộ ra khí khái quan sát thiên hạ, ở bên cạnh hắn có Hoa Tướng, cung chủ Tử Vi Cung, Phủ chủ Đông Hải Phủ Hạ Phong.

- Người kia chính là Thái tử sao, quả nhiên là thần võ phi phàm, trời sinh đế vương.

Mọi người nhìn về phía Lạc Quân Lâm, khí chất của hắn quá xuất chúng, làm cho người cảm giác khó có thể tới gần.

Vô số thân ảnh lục tục đứng dậy, khom người hô:

- Bái kiến Thái tử điện hạ, bái kiến Hoa Tướng.

Ánh mắt của Lạc Quân Lâm cực kỳ bình tĩnh, không có một chút gợn sóng, quét về phía mọi người, nhàn nhạt mở miệng:

- Miễn lễ.

Dứt lời, hắn đi đầu mà ngồi, lúc này mọi người mới lục tục ngồi theo.

Bọn hắn biết rõ, giờ phút này thanh niên ngồi ở đó, tương lai chính là quân vương của Nam Đẩu Quốc, chấp chưởng thiên hạ.

Lạc Quân Lâm không chỉ thân phận tôn quý, khí chất, dung mạo, thiên phú của hắn, tất cả đều chói mắt, trong mắt vô số nữ tử trẻ tuổi đều hiện lên dị sắc, ẩn ẩn hy vọng xa vời cái gì đó.

- Khí chất của Thái tử điện hạ còn hơn Chu Mục nhiều lắm.

Phương hướng Lâm gia, Tiểu Hà thì thầm, nàng nhìn thấy qua người trẻ tuổi ưu tú nhất chính là đệ tử Họa Thánh Chu Mục.

- Họa Thánh tiền bối ở đằng kia, Chu Mục cũng có mặt.

Tiểu Hà nhìn về phía thân ảnh bên cạnh cung chủ Tử Vi Cung, bất ngờ chính là Họa Thánh, Chu Mục yên tĩnh đứng ở sau lưng.

Lâm Tịch Nguyệt nhìn khắp đám người, như đang tìm kiếm cái gì, nhưng lại không chứng kiến thân ảnh của hắn, hắn ở Võ Khúc Cung tu hành, nhưng không thấy hắn bên đệ tử Võ Khúc Cung.

Chỉ thấy lúc này, phương hướng Tử Vi Cung, phó cung chủ Hàn Mặc đứng dậy, đi tới trước một bước, chỉ thấy hai tay duỗi ra, thanh âm dần dần dẹp loạn, yên tĩnh trở lại.

- Thái tử điện hạ và Hoa Tướng đích thân tới Đông Hải Học Cung ta, đây là vinh quang của Đông Hải Học Cung, một số năm sau, sự tình hôm nay chắc chắn sẽ ghi vào lịch sử.

Hàn Mặc cao giọng nói:

- Thái tử điện hạ và Hoa Tướng ký thác kỳ vọng với Đông Hải Học Cung ta, bởi vậy mới tổ chức bảy cung đại hội, mượn cơ hội này, đệ tử Đông Hải Học Cung ta đều có cơ hội triển lộ thiên phú và tài hoa của mình ở trước mặt Thái tử điện hạ.

Ánh mắt mọi người lập loè, tất cả đều có tâm tư, trước khi Diệp Phục Thiên ngăn cửa, Tử Vi Cung và Thiên Phủ Cung liền thường xuyên khiêu khích đệ tử cung khác, có lẽ là tạo thế, chỉ là Tử Vi Cung không ngờ, hết thảy lại bị Diệp Phục Thiên đánh vỡ.

Hôm nay mượn cơ hội Thái tử và Hoa Tướng hàng lâm, Tử Vi Cung mở bảy cung đại hội, mục đích đã không phải bí mật gì rồi.

Đương nhiên, có cơ hội biểu hiện ở trước mặt Thái tử và Hoa Tướng, thì vẫn có rất nhiều người rục rịch, dù sao đối với đệ tử bình thường của Đông Hải Học Cung mà nói, vô luận Đông Hải Học Cung bảy cung cùng tồn tại hay xác nhập, đều không có quan hệ quá lớn!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️