Nam Đẩu Văn Âm nói xong, Hoa Giải Ngữ và Diệp Phục Thiên đồng thời nhìn về phía nàng, hiển nhiên đều rất ngoài ý muốn.
- Sư mẫu lại muốn gả Giải Ngữ cho ta.
Trong lòng Diệp Phục Thiên có cảm giác ấm áp, hôm nay là lần thứ hai hắn nhìn thấy sư mẫu, đương nhiên hắn cũng rõ ràng, sư mẫu làm ra quyết định như vậy, đại bộ phận là vì lão sư cùng với tình cảm của Giải Ngữ, thiên phú của hắn ngược lại chỉ là thứ yếu.
Nam Đẩu Văn Sơn cũng có chút kinh ngạc, nhưng có thể lý giải, năm đó chính nàng thương tiếc chung thân, tự nhiên không hy vọng Giải Ngữ đi con đường của mình, hôm nay Diệp Phục Thiên đã triển lộ ra thiên tư, lại được Tả Tướng ưu ái, Nam Đẩu thế gia chắc hẳn cũng sẽ xem xét, nàng muốn mượn cơ hội này định ra sự tình, để tránh tương lai phát sinh biến cố.
Ngày hôm qua nàng bảo Diệp Phục Thiên đến nhà, đại khái cũng đã quyết định.
Ánh mắt đám người Nam Đẩu Thái nhìn nàng, có người mở miệng nói:
- Văn Âm, việc này không khỏi quá mức qua loa đi.
- Không sai, tuy hắn ở Đông Hải Học Cung triển lộ ra một ít thực lực, nhưng thì tính sao, có lẽ là vì người của Tử Vi Cung quá yếu, người Nam Đẩu thế gia ta có thiên phú cũng không ít, dựa vào cái gì phải gả Hoa Giải Ngữ cho hắn.
Lục tục có người mở miệng, thấy Nam Đẩu Văn Âm muốn gả hậu bối ưu tú nhất của Nam Đẩu thế gia cho đệ tử Cầm Ma, lập tức làm rất nhiều người không vui.
- Văn Âm, ngươi cũng nghe được, Giải Ngữ tuổi còn nhỏ, không vội nhất thời.
Nam Đẩu Thái nói.
- Chỉ là trước định ra việc hôn nhân, cũng không có nói để bọn hắn kết hôn ngay.
Nam Đẩu Văn Âm kiên trì nói, trên thực tế ở cái tuổi này của Hoa Giải Ngữ, mặc dù lập gia đình cũng không phải sự tình kỳ lạ quý hiếm.
- Vẫn là quá qua loa rồi.
Nam Đẩu Thái lắc đầu.
- Phụ thân của Giải Ngữ chính là lão sư của Phục Thiên, tự nhiên sẽ không có ý kiến gì, ta là mẹ của Giải Ngữ, cũng đồng ý việc này, Giải Ngữ và Phục Thiên cũng tình đầu ý hợp, sao lại nói qua loa?
Thanh âm của Nam Đẩu Văn Âm có vài phần không vui.
Thần sắc của Nam Đẩu Thái dần dần chìm xuống, nhìn Nam Đẩu Văn Âm nói:
- Nói như vậy, hôn sự của Giải Ngữ, không có quan hệ gì tới Nam Đẩu thế gia?
- Bá phụ có ý là, hôn sự của Giải Ngữ, phải do Nam Đẩu thế gia quyết đoán, không quan hệ gì tới người làm mẹ như ta?
Nam Đẩu Văn Âm hỏi ngược lại:
- Năm đó phụ mẫu ta mất, bá phụ đã can thiệp nhân sinh của ta, hôm nay, ta còn trên đời, bá phụ lại muốn can thiệp hôn sự của Giải Ngữ?
Năm đó Nam Đẩu thế gia muốn thông gia, nàng biết một ít, cho nên nàng không cho phép Nam Đẩu thế gia động đến Giải Ngữ.
- Văn Âm, chớ có vô lễ.
Một lão giả quát lớn:
- Đây là thái độ nói chuyện với gia chủ sao?
- Văn Âm tiểu thư, bởi vì hắn là đệ tử Cầm Ma sao?
Nam Đẩu Khô lạnh lùng mở miệng:
- Tiểu thư không có đạt thành tâm nguyện, hôm nay muốn để con gái hoàn thành sao?
Ánh mắt của Diệp Phục Thiên nhìn về phía Nam Đẩu Khô, gia hỏa này là người ngày đó theo dõi yêu tinh đến Cầm Viên, hắn còn nói mình không bằng đệ tử Họa Thánh Chu Mục.
- Làm càn, nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện.
Nam Đẩu Văn Âm nhìn Nam Đẩu Khô quát lạnh.
- Ta biết Văn Âm tiểu thư thân phận tôn quý, chính là huyết mạch dòng chính của tổ tiên, kế thừa huyết thống ưu tú nhất, Giải Ngữ tiểu thư cũng vậy, chính bởi vì như vậy, hôn sự của Giải Ngữ tiểu thư càng không thể qua loa, tuy nói đệ tử Cầm Ma triển lộ qua một ít thiên phú, nhưng thì tính sao, thế gian thiên tài nhiều không kể xiết, chỉ Nam Đẩu thế gia ta liền có không ít, nhưng tựa hồ Văn Âm tiểu thư chưa bao giờ suy nghĩ qua.
Nam Đẩu Khô lạnh lùng đáp.
Ánh mắt của Diệp Phục Thiên lóe lên, nghe ý tứ của Nam Đẩu Khô, Nam Đẩu Văn Âm là hậu nhân dòng chính của cường giả năm đó khai sáng Nam Đẩu Quốc, cho nên mới kế thừa huyết mạch ưu tú nhất, nói như vậy, Nam Đẩu Văn Âm và Hoa Giải Ngữ xem như là công chúa của Nam Đẩu thế gia.
- Không sai, cuộc chiến ở Đông Hải Học Cung không thể đại biểu cái gì, ta nguyện lĩnh giáo thực lực của hắn.
Lúc này, một hậu bối của Nam Đẩu thế gia đi ra, ánh mắt nhìn Diệp Phục Thiên nói:
- Chiến một trận không?
Diệp Phục Thiên nhàn nhạt liếc đối phương, không thèm nhìn thẳng.
- Ngươi có ý gì?
Người nọ nhìn chằm chằm Diệp Phục Thiên, lạnh lùng nói.
- Lui ra.
Nam Đẩu Thái nhàn nhạt mở miệng, hậu bối kia mới lui vào trong đám người, Nam Đẩu Thái tiếp tục nói:
- Văn Âm, chính bởi vì cha mẹ ngươi mất sớm, cho nên ta mới nhận trách nhiệm chấn hưng tộc, hơn nữa chiếu cố các ngươi, chuyện năm đó ta biết ngươi ghi hận trong lòng, nhưng hôm nay việc đã đến nước này, ta nguyện buông bỏ, thậm chí tiếp qua vài năm có thể cân nhắc cho ngươi và Hoa Phong Lưu đoàn tụ, nhưng hôn sự của Giải Ngữ, để ta làm chủ được không?
- Hiện tại mới cân nhắc sự tình của Phong Lưu sao?
Thần sắc của Nam Đẩu Văn Âm lạnh lùng, hôm nay Giải Ngữ triển lộ ra thiên phú vô song, bị Nam Đẩu thế gia ký thác kỳ vọng, hơn nữa đệ tử Diệp Phục Thiên của Hoa Phong Lưu cực kỳ yêu nghiệt, được Tả Tướng ưu ái, chắc hẳn Nam Đẩu Thái cũng biết, có một số việc chắc chắn sẽ tới, không thể cải biến, trừ khi Nam Đẩu Thái và Giải Ngữ quyết liệt, đồng thời giết chết đệ tử Cầm Ma.
Nhưng hiển nhiên, hai chuyện này Nam Đẩu Thái đều khó làm được.
- Hôn sự của Giải Ngữ, do ta quyết định.
Nam Đẩu Văn Âm không có thỏa hiệp, nàng quyết không cho phép nữ nhi của mình lại trở thành vật hi sinh cho Nam Đẩu thế gia.
- Làm càn.