Phục Thiên Thị

Chương 159: Gả (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nam Đẩu Văn Sơn cười nói, Diệp Phục Thiên gật đầu, hai người đi đến trước bàn ngồi xuống.

- Nghe nói bọn họ đều biết?

Nam Đẩu Văn Âm nói với Hoa Giải Ngữ.

- Ân, trên đường đi có rất nhiều người.

Hoa Giải Ngữ nhẹ nhàng gật đầu.

- Ăn đi.

Nam Đẩu Văn Âm mở miệng nói, mục đích của nàng chính là như vậy, mời Diệp Phục Thiên đến Nam Đẩu thế gia, là cho thấy thái độ của nàng.

Lúc trước nàng và Hoa Phong Lưu bị ép chia lìa, hôm nay, con gái nàng đi lên con đường y hệt, nhưng nàng hi vọng, con gái không có kết cục giống như nàng.

Hoa Giải Ngữ gắp thức ăn cho Diệp Phục Thiên, Diệp Phục Thiên ôn hòa cười cười, vui vẻ nhấm nháp, sau đó ngẩng đầu nhìn Nam Đẩu Văn Âm nói:

- Tay nghề của sư mẫu thật tốt.

Nam Đẩu Văn Âm nhìn Diệp Phục Thiên, nói:

- Nghe Giải Ngữ nói cha nàng rất thích ngươi, sau khi nhìn thấy ngươi ta mới hiểu được vì sao, ngươi và hắn là một loại người, có lẽ hắn chứng kiến ngươi, giống như thấy được bóng dáng của mình.

Nam Đẩu Văn Sơn cũng cười nói:

- Đúng vậy, hắn và Phong Lưu đều có một khuôn mặt làm cho nữ nhân không thể bài xích, khó trách Giải Ngữ hãm sâu giống như mẫu thân của mình.

- Lão sư ưu tú hơn ta rất nhiều.

Diệp Phục Thiên khẩu thị tâm phi nói, đang ở trước mặt sư nương, đương nhiên phải cho lão sư mặt mũi.

- Không, ngươi hung hăng càn quấy hơn hắn rất nhiều.

Nam Đẩu Văn Âm nhìn Diệp Phục Thiên nói, còn chưa tới 17 tuổi, dám ở Đông Hải Học Cung tuyên bố Hoa Giải Ngữ là nữ nhân của hắn, cái này không phải sự tình người bình thường dám làm, nàng biết nữ nhi của mình ưu tú đến cỡ nào, người bình thường đã gặp nàng đều tự ti mặc cảm, Diệp Phục Thiên ngược lại tốt, không đến mười tám tuổi liền dám tuyên bố Hoa Giải Ngữ là của hắn, hơn nữa còn chém thiên tài của Tử Vi Cung.

- Thiên phú cũng tốt hơn hắn.

Nam Đẩu Văn Sơn bổ sung:

- Diệp Phục Thiên, cám ơn ngươi.

Diệp Phục Thiên sững sờ, ngẩng đầu nhìn Nam Đẩu Văn Sơn.

- Ngươi không biết những năm này Văn Âm trải qua như thế nào đâu, cả ngày giống như cái xác không hồn, thẳng đến biết Hoa Phong Lưu trở lại Đông Hải Thành, nàng mới có vài phần sinh cơ, sau khi ở Lạc Vương Phủ nhìn thấy ngươi, ta liền suy đoán ngươi và Giải Ngữ có quan hệ không tầm thường, liền nói cho nàng, khi đó nàng liền chú ý ngươi, ngày hôm qua, cũng là lần thứ nhất nàng đi ra Nam Đẩu thế gia sau nhiều năm như vậy.

Nam Đẩu Văn Sơn vừa cười vừa nói, Diệp Phục Thiên nhìn Nam Đẩu Văn Âm, nghĩ thầm nguyên lai cảm tình của sư mẫu và lão sư sâu như vậy.

- Sư mẫu, về sau ta nhất định sẽ đối xử tốt với yêu tinh, ta còn muốn để lão sư đến Nam Đẩu thế gia tiếp ngài.

Diệp Phục Thiên mở miệng nói.

- Xưng hô yêu tinh này là từ đâu tới?

Nam Đẩu Văn Âm trừng Diệp Phục Thiên.

Diệp Phục Thiên cười xấu hổ, Hoa Giải Ngữ cũng trừng hắn nói:

- Mẹ, lần thứ nhất bại hoại này nhìn thấy ta, cũng là năm ta mới vào Thanh Châu Học Cung, hắn nói nha đầu này mới mười hai tuổi đã yêu nghiệt như vậy, tiếp qua vài năm nhất định sẽ là yêu tinh.

Huynh muội Nam Đẩu Văn Âm đều sửng sốt, sau đó Nam Đẩu Văn Sơn nở nụ cười:

- Mới mười hai tuổi đã không thành thật như vậy, quả nhiên là trò giỏi hơn thầy.

- Ta không có nói sai nha.

Diệp Phục Thiên xấu hổ thì thầm, liếc Hoa Giải Ngữ một cái, lại thấy Hoa Giải Ngữ đang mỉm cười nhìn mình, có vài phần dí dỏm.

- Văn Âm, nghe nói ngươi đỡ hơn nhiều rồi.

Lúc này, bên ngoài đình viện có một giọng nói rất xa truyền đến, sau đó ẩn ẩn nghe được rất nhiều tiếng bước chân.

Nam Đẩu Văn Âm nhìn ra đình viện, sau một lát, liền thấy một đoàn người đi tới, người cầm đầu chính là gia chủ Nam Đẩu thế gia Nam Đẩu Thái.

Ở bên cạnh Nam Đẩu Thái, Nam Đẩu Khô đứng ở đó, ánh mắt hắn nhìn Diệp Phục Thiên, thần sắc cực kỳ sắc bén.

- Bá phụ.

Nam Đẩu Văn Sơn đứng dậy thi lễ.

- Ân.

Nam Đẩu Thái nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua Diệp Phục Thiên, cười nói:

- Ngươi là đệ tử của Hoa Phong Lưu Diệp Phục Thiên?

- Bái kiến tiền bối.

Diệp Phục Thiên đứng lên nói, vô luận quan hệ như thế nào, không thể mất cấp bậc lễ nghĩa.

- Anh hùng xuất thiếu niên, nghe nói ngươi ở trước Tử Vi Cung tao nhã vô song, còn được Tả Tướng ưu ái, vượt xa sư phụ ngươi năm đó.

Nam Đẩu Thái cười nhạt nói:

- Ân oán đời trước, ngươi không cần để ở trong lòng, nghe nói hôm nay Hoa Phong Lưu cũng không tốt lắm, về sau nếu như có cơ hội, bảo hắn tới Nam Đẩu thế gia chơi, ngươi và Giải Ngữ là hảo hữu, về sau có thể thường xuyên đến Nam Đẩu gia làm khách, chắc hẳn Văn Âm cũng sẽ cao hứng.

Diệp Phục Thiên có chút kinh ngạc, Nam Đẩu thế gia sẽ dễ nói chuyện như vậy?

Bất quá hắn nói mình và Giải Ngữ là hảo hữu, đây là ý gì?

- Bá phụ.

Lúc này, chỉ thấy Nam Đẩu Văn Âm đứng dậy, nhìn Nam Đẩu Thái nói:

- Giải Ngữ đã gần 17, hôm nay cũng có người yêu, hai người tình đầu ý hợp, ta định gả Giải Ngữ cho Phục Thiên, trước định ra việc hôn nhân, bá phụ nghĩ như thế nào?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️