Phục Thiên Thị

Chương 148: Ngăn cửa (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nói xong, chỉ thấy Lãnh Thu Phong đứng ở sau lưng Khương Khôn, trên người hắn xuất hiện một làn gió đáng sợ, làn gió kia không chỉ đáp xuống trên người hắn, đồng thời cũng hàng lâm ở trên người Khương Khôn, sau đó thân thể của hắn bay lên trời, Khương Khôn thì đứng ở trên mặt đất, nhưng bị làn gió bao phủ thân hình.

Thấy một màn như vậy, Diệp Phục Thiên minh bạch Dư Sinh thua không oan, Dư Sinh còn chưa vào Pháp Tướng cảnh, không cách nào ngự không phi hành.

- Dư Sinh, ta phụ trợ, chính ngươi báo thù.

Diệp Phục Thiên nhìn Dư Sinh mở miệng nói.

- Được.

Dư Sinh gật đầu, đứng ở trước người Diệp Phục Thiên.

Sau đó linh khí xung quanh hội tụ, bao phủ thân thể của hắn vào trong đó.

Áo giáp màu ám kim xuất hiện, ẩn ẩn muốn bao trùm thân thể của Dư Sinh, cái này là lực lượng thuộc tính của hắn, mà pháp thuật Phong thuộc tính, là do Diệp Phục Thiên khống chế.

Một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trong thân thể của Dư Sinh bộc phát, hắn bước ra một bước, nương theo mặt đất rung rung, Dư Sinh lao về phía Khương Khôn, Diệp Phục Thiên theo sát sau lưng Dư Sinh, cánh chim màu vàng xuất hiện, rực rỡ tươi đẹp vô cùng.

- Xùy, xùy...

Phong bạo đáng sợ hóa thành lưỡi dao sắc bén, Lãnh Thu Phong chém về phía Dư Sinh và Diệp Phục Thiên, không gian phát ra thanh âm chói tai bén nhọn.

- Phanh.

Bước chân của Dư Sinh trùng trùng điệp điệp đạp lên mặt đất, toàn thân tràn đầy lực lượng, chỉ thấy hắn đánh ra một quyền, quyền mang phá không, lưỡi dao sắc bén trực tiếp nổ nát.

Cùng lúc đó, một cỗ phong bạo làm cho người ta sợ hãi từ trên người Khương Khôn bộc phát ra, ở trên thân thể của hắn, giống như xuất hiện hư ảnh lôi đình, hóa thành hình người, chất chứa uy áp làm cho người ta sợ hãi.

Cảm nhận được pháp thuật kia chất chứa uy áp, Diệp Phục Thiên câu thông linh khí Kim thuộc tính, làm cho xung quanh thân thể của Dư Sinh lại phủ thêm một tầng hộ khải, sau một khắc, hư ảnh lôi đình hàng lâm, oanh lên thân thể của Dư Sinh, mang theo lực lượng hủy diệt làm cho người ta sợ hãi, pháp thuật Thiên Lôi Hao, có thể dùng lực lượng lôi đình chém giết người.

Khi pháp thuật hàng lâm, hộ khải trên người Dư Sinh bị xé nát, sau đó oanh kích lên thân thể, làm cho trên thân thể Dư Sinh lấp lóe tia chớp, để hắn có chút run rẩy, nhưng cước bộ của hắn lại không dừng lại chút nào.

- Hừ.

Trong hư không, Lãnh Thu Phong châm chọc cười cười, sau một khắc, Phong thuật của Khương Khôn bay lên.

- Dư Sinh.

Diệp Phục Thiên hô to một tiếng, hai người như cực kỳ ăn ý, Dư Sinh mãnh liệt đạp mặt đất, thân thể lăng không bay lên, xung lực cường đại kèm theo Phong thuật của Diệp Phục Thiên, khiến cho hắn như một trận gió đuổi theo Khương Khôn.

- Chê cười.

Lãnh Thu Phong lộ ra vẻ khinh miệt, có hắn phụ trợ khống chế, Dư Sinh đừng nghĩ đến gần Khương Khôn, dù lực lượng của hắn mạnh đến làm cho người sợ hãi, cũng không có đất dụng võ.

Đúng lúc này, trên người Diệp Phục Thiên xuất hiện hào quang màu xanh lá, điên cuồng bay múa ở trên không trung, sau một khắc, tiếng rầm rầm truyền ra, Khương Khôn đang phi hành ngừng lại, thần sắc của hắn sững sờ, cúi đầu, chỉ thấy vô số dây leo cuốn lấy thân thể mình.

- Pháp thuật Mộc thuộc tính.

Người đang xem cuộc chiến cũng chấn động, Diệp Phục Thiên còn am hiểu Mộc thuộc tính?

Sắc mặt của Lãnh Thu Phong cũng thay đổi, biến cố bất thình lình cắt đứt trình tự của hắn, vừa định làm ra phản ứng, đã thấy thân thể của Dư Sinh hàng lâm, một quyền oanh tới.

Khương Khôn không phải pháp sư Phong thuộc tính, không am hiểu phi hành, cái này vốn là do Lãnh Thu Phong khống chế, làm sao có thể tránh đi một kích này.

Phịch… ẩn ẩn có thể nghe được tiếng cốt cách vỡ vụn, lực lượng của Dư Sinh mạnh như thế nào, trực tiếp nện Khương Khôn thổ huyết.

Diệp Phục Thiên dùng dây leo kéo thân thể của Khương Khôn về, trực tiếp rơi ở trên mặt đất, dây leo mãnh liệt quất, nện thân thể của Khương Khôn xuống đất, trong miệng Khương Khôn trào ra máu tươi, toàn thân chấn động.

Người Thiên Phủ Cung thấy một màn như vậy, cả đám xanh mặt, cực kỳ khó chịu.

- Thật bạo lực.

Mọi người thầm suy nghĩ, đây là Diệp Phục Thiên trút giận thay Dư Sinh.

Hai Vinh Diệu cảnh bát tinh liên thủ đánh Dư Sinh, hiển nhiên đã làm hắn cực kỳ khó chịu.

Lãnh Thu Phong nhìn có chút ngẩn người, sau đó đôi mắt quét về phía Diệp Phục Thiên và Dư Sinh rơi trên mặt đất, ánh mắt lạnh đến cực hạn, hắn không nghĩ tới, Diệp Phục Thiên lại còn là một pháp sư Mộc thuộc tính am hiểu khống chế.

- Thiên tài Vinh Diệu cảnh bát tinh của Thiên Phủ Cung?

Diệp Phục Thiên châm chọc, sau đó vung thân thể của Khương Khôn về phía đám người Thiên Phủ Cung, không có nhìn nhiều nữa, mà ngẩng đầu nhìn hư không, lạnh nhạt nói:

- Còn một tên.

Oanh.

Trên người Lãnh Thu Phong bộc phát ra khí thế cực kỳ cuồng bạo, một hư ảnh xuất hiện ở phía sau hắn, đó là một con sư tử cường tráng, thân hình như do nham thạch đúc thành.

Đây chính là Mệnh Hồn Nham Sư của Lãnh Thu Phong, loại Mệnh Hồn này giao cho Lãnh Thu Phong thiên phú Thổ thuộc tính rất mạnh, đồng dạng còn làm cho hắn có được lực lượng đáng sợ, bởi vậy hắn cũng tu hành võ đạo, trừ lần đó ra, hắn còn có thiên phú Phong thuộc tính.

Lãnh Thu Phong chính là một vị Thiên Mệnh Pháp Sư phong, thổ song thuộc tính, hơn nữa võ pháp kiêm tu.

- Các ngươi sẽ trả giá thật nhiều.

Lãnh Thu Phong cúi đầu nhìn hai người phía dưới, Thổ linh khí điên cuồng hội tụ, thân hình bị áo giáp bao trùm, đồng thời trong tay xuất hiện một cây trường thương.

- Thực lực của hắn mạnh hơn Khương Khôn không ít.

Dư Sinh thấp giọng nói.

- Kết cục cũng giống như vậy mà thôi.

Diệp Phục Thiên lạnh lùng mở miệng, phía sau hắn xuất hiện Mệnh Hồn Kim Sí Đại Bằng Điểu, cánh chim màu vàng trở nên càng thêm sáng chói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️