- Dư Sinh sư đệ vì việc này, một người đơn thương độc mã ngăn ở ngoài cửa Thiên Phủ Cung, quét ngang rất nhiều đệ tử của Thiên Phủ Cung, hung hăng ra một ngụm ác khí, nhưng Thiên Phủ Cung không biết hổ thẹn, lại có hai Vinh Diệu cảnh bát tinh liên thủ đối phó Dư Sinh sư đệ, hơn nữa một người trong đó là nhân vật mạnh thứ hai của Thiên Phủ Cung, Dư Sinh sư đệ dựa vào tu vi Vinh Diệu cảnh ngũ tinh cùng hai người đại chiến, nhưng vẫn bị đối phương liên thủ đánh bại.
Trong mắt Diệp Phục Thiên hiện lên lãnh mang, sức chiến đấu của Dư Sinh hắn biết rõ, cho dù vượt qua ba cảnh giới cũng không có vấn đề quá lớn, nhưng nếu người Thiên Phủ Cung ra mặt, còn có một người được vinh dự là đệ nhị cường giả Vinh Diệu cảnh, chắc hẳn bản thân cũng là nhân vật thiên phú tuyệt hảo, hai người liên thủ, Dư Sinh không thể phóng thích Mệnh Hồn triển lộ toàn bộ chiến lực, chiến bại là rta61 bình thường.
- Ta đã biết.
Diệp Phục Thiên gật đầu, sau đó đi về chỗ ở.
Trong đình viện, thời điểm Diệp Phục Thiên tới, Dư Sinh mình trần, lộ ra da thịt màu đồng cổ cường tráng, bên cạnh Y Thanh Tuyền đang bôi thuốc cho hắn.
- Lúc ta không có ở đây, đã phát triển đến loại tình trạng này?
Diệp Phục Thiên mở trừng hai mắt, đi lên phía trước nói, khuôn mặt Y Thanh Tuyền ửng đỏ, trừng Diệp Phục Thiên một cái:
- Không đứng đắn.
- Dư Sinh ngươi được nha, Vinh Diệu cảnh ngũ tinh cũng dám một mình chạy tới Thiên Phủ Cung ngăn cửa, ngươi muốn tìm toàn bộ Thiên Phủ Cung sao? Hiện tại sướng rồi?
Diệp Phục Thiên trừng Dư Sinh:
- Thương thế như thế nào?
- Không có gì trở ngại, qua mấy ngày sẽ tốt, Thanh Tuyền muốn tự tay bôi thuốc.
Dư Sinh cười nói.
- Có đãi ngộ này có phải dự định đi một lần nữa hay không?
Diệp Phục Thiên cười nhìn hắn, Y Thanh Tuyền mắt trắng không còn chút máu:
- Muốn đi ngươi đi đi.
- Biết che chở phu quân rồi?
Diệp Phục Thiên bất đắc dĩ nói:
- Thanh Tuyền, Tử Vi Cung và Thiên Phủ Cung nổi điên sao?
Nghe Diệp Phục Thiên hỏi, thần sắc của Y Thanh Tuyền cũng ngưng trọng vài phần, mở miệng nói:
- Nghe cha nói, Tử Vi Cung và Thiên Phủ Cung rất tham muốn quyền thế, không vừa ý hiện trạng bảy cung cộng đồng chấp chưởng Đông Hải Học Cung, muốn thay đổi!
- Làm sao thay đổi?
Con mắt của Diệp Phục Thiên nheo lại.
- Đông Hải Học Cung dùng bọn hắn vi tôn, hoặc là bảy cung bị diệt.
Y Thanh Tuyền nói.
- Cho nên trước để cho môn hạ đệ tử đi ra khiêu khích?
Diệp Phục Thiên nói.
- Ân, đây xem như là cho thấy thái độ rồi.
Y Thanh Tuyền nhẹ gật đầu:
- Tử Vi Cung và Thiên Phủ Cung vẫn mạnh nhất trong bảy cung, đệ tử ưu tú nhất cũng bị hai cung nhận hết, hôm nay đệ tử trong bảy cung khác có thể chống lại Tử Vi Cung và Thiên Phủ Cung cực ít.
Diệp Phục Thiên nhẹ gật đầu, lập tức quay người ly khai, nói:
- Ta đi ra ngoài một chuyến.
- Ngươi đi đâu vậy?
Y Thanh Tuyền thấy Diệp Phục Thiên vừa trở về đã đi, không khỏi hô.
- Dù sao ở chỗ này cũng dư thừa, không phải quấy rầy thế giới của hai người các ngươi sao.
Diệp Phục Thiên phất tay nói:
- Ta tìm yêu tinh nhà ta.
Y Thanh Tuyền bật cười, gia hỏa này, luôn không đứng đắn như vậy.
Sau khi Diệp Phục Thiên rời khỏi liền tiến về Tử Vi Cung, lần trước lúc rời đi, hắn nói hai ngày nữa trở về, hôm nay đã mấy tháng, yêu tinh khẳng định rất lo lắng.
Tử Vi Cung.
Diệp Phục Thiên theo cầu thang đi lên, không ít đệ tử Tử Vi Cung chứng kiến Diệp Phục Thiên, không khỏi nghị luận nhao nhao, gia hỏa này lại đến Tử Vi Cung rồi.
- Ngày đó hắn theo Tả Tướng ly khai, hôm nay trở lại tới Tử Vi Cung chúng ta làm gì?
Có người hỏi.
- Không biết, gia hỏa này chiến lực rất mạnh, đệ tử Tả Tướng cũng bị nghiền áp, bất quá vẫn không bằng thiên tài Chu Mục, nghe nói hôm nay Chu Mục đã đột phá Vinh Diệu cảnh lục tinh, nếu gặp được, gia hỏa này sẽ rất xấu hổ.
Có người cười nói.
Diệp Phục Thiên không để ý đến những nghị luận này, sổ sách của Tử Vi Cung và Thiên Phủ Cung, hắn sẽ thanh toán, hiện tại hắn chỉ muốn đi gặp yêu tinh.
Một đường đi lên, Diệp Phục Thiên đi tới tầng trên của Tử Vi Cung, làm cho hắn cảm giác cổ quái là, lại thật gặp được Chu Mục.
Chu Mục cũng nhìn thấy hắn, thần sắc lạnh lùng, bên cạnh hắn còn đứng một thanh niên, khí chất trác tuyệt.
- Diệp Phục Thiên, ở đây tựa hồ không phải địa phương ngươi nên đến?
Chu Mục lạnh lùng mở miệng.
- Ta tìm sư công của ta.
Diệp Phục Thiên cười nói.
- Thì tính sao? Tử Vi Cung há là ngươi muốn đến thì đến.
Chu Mục cười lạnh.
Diệp Phục Thiên nhìn Chu Mục, chẳng muốn nói nhảm, trực tiếp đi đến, nhưng thanh niên bên người Chu Mục lại ngăn ở trước người Diệp Phục Thiên, cười nói:
- Thường xuyên nghe nói Diệp sư đệ thiên phú kinh người, nhưng không khỏi không hiểu cấp bậc lễ nghĩa rồi.
Đông.
Diệp Phục Thiên ngưng mắt nhìn đối phương, tiếp tục bước ra, quần áo không gió mà bay, khí thế kinh người.
Nhưng thanh niên đối diện cười nhạt một tiếng, đôi mắt của hắn trở nên yêu dị, sau một khắc, Diệp Phục Thiên chỉ cảm thấy tinh thần lực như không bị mình khống chế, đồng thời còn có trận trận cảm giác đau đớn.
Cước bộ của hắn dừng lại, ngẩng đầu, rất nghiêm túc nhìn thanh niên đứng bên cạnh Chu Mục.
- Đệ tử Tử Vi Cung Trác Thanh.
Thanh niên lại cười nói:
- Tuy thiên phú của Diệp sư đệ không tồi, nhưng đệ tử Đông Hải Học Cung không phải ai cũng như Kinh Dương, thực lực của Chu Mục sư đệ, chắc hẳn ngươi ở Lạc Vương Phủ đã lĩnh giáo qua, mà trong Tử Vi Cung, có mấy đệ tử thực lực cũng không kém Chu sư đệ, Diệp sư đệ làm việc liều lĩnh như thế, chịu thiệt sẽ chỉ là mình.
Thời điểm Trác Thanh nói chuyện, trên người có kiêu ngạo nhàn nhạt, nhưng hắn có tư cách kiêu ngạo, Vinh Diệu cảnh cửu tinh, Vinh Diệu cảnh đệ nhất nhân của Tử Vi Cung, thậm chí có người xưng hắn là đệ nhất nhân dưới Pháp Tướng cảnh của Đông Hải Học Cung, thiên phú trác tuyệt.
- Ngươi nói rất đúng.
Diệp Phục Thiên lộ ra nụ cười, lập tức quay người ly khai, đồng thời có một giọng nói truyền ra:
- Hi vọng đệ tử của Tử Vi Cung, thực lợi hại như lời ngươi nói.
Sở dĩ hắn nóng lòng vào Tử Vi Cung, là sợ yêu tinh lo lắng hắn, nhưng Tử Vi Cung đã không cho, vậy đành phải đổi một loại phương thức nói cho yêu tinh biết!