Phục Thiên Thị

Chương 128: Hôn ta (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Dư Sinh, ngươi thay đổi rồi.

- Ngươi dạy đấy.

Dư Sinh nói, Diệp Phục Thiên chỉ có thể than thở.

- Đi thôi.

Y Tướng gọi, Diệp Phục Thiên đuổi theo nói:

- Cung chủ, ta nhớ lần trước ngươi đề cập qua, Hoa Tương và tả tướng địa vị ngang nhau, người kia chính là tả tướng?

- Đúng vậy.

Y Tướng gật đầu:

- Ngươi biết vì sao ta không cự tuyệt chưa.

- Ngài bán ta đi như vậy, cũng quá không phúc hậu rồi?

Diệp Phục Thiên có chút buồn bực:

- Vạn nhất ta xảy ra chuyện gì thì sao?

- Ngươi cũng không phải đệ tử của ta, ta quản làm gì?

Y Tướng nhìn Diệp Phục Thiên.

Diệp Phục Thiên mở trừng hai mắt, lại không phản bác được.

- Mới vừa rồi ngươi nói ngươi có bạn gái, Hoa Giải Ngữ?

Y Tướng nói.

- Chuyện này ngài cũng có thể đoán được?

Diệp Phục Thiên nhìn Y Tướng.

- Hừ, ngươi cho rằng chỉ có ngươi thông minh? Người của Tử Vi Cung cũng không phải kẻ ngốc, tin đồn giữa Mục Vân Hiên và Hoa Giải Ngữ là muốn thăm dò các ngươi, sợ là đã đoán được quan hệ giữa các ngươi rồi.

Y Tướng nói.

- Biết thì biết.

Diệp Phục Thiên thản nhiên nói, những ngày này vốn rất phiền, hắn nghĩ có thời gian cũng nên tuyên bố việc này, những tin đồn kia nghe rất khó chịu.

- Ngươi thật rất thoải mái, cũng không biết lấy đâu ra lực lượng.

Y Tướng nói.

- Không phải có ngài sao.

Diệp Phục Thiên ngẩng đầu nói.

Y Tướng liếc nhìn Diệp Phục Thiên, ta phục rồi.

- Tả tướng quyền nghiêng cả nước, rất được bệ hạ của Nam Đẩu Quốc tín nhiệm, nếu ngươi mượn quan hệ của hắn, có lẽ Nam Đẩu thế gia sẽ cân nhắc một chút.

Y Tướng lại nói.

Diệp Phục Thiên buồn bực, Diệp Thanh Đế và nghĩa phụ đều nói mình là người sẽ trở thành đế vương, lại còn muốn Nam Đẩu thế gia cân nhắc hắn? Quá bi kịch rồi.

- Ta dẫn ngươi đi Tử Vi Cung một chuyến, coi như đền bù tổn thất cho ngươi.

Y Tướng nói, Diệp Phục Thiên sững sờ, lập tức cười nói:

- Cung chủ anh minh thần võ.

- Cút.

Y Tướng trợn trắng mắt:

- Ta là dẫn ngươi đi bái kiến tiền bối của Tử Vi Cung, cũng chính là sư công của ngươi, không phải đi thăm nữ nhân.

- Ta hiểu.

Diệp Phục Thiên lộ ra ánh mắt đã hiểu.

...

Ngày hôm sau, Y Tướng dẫn Diệp Phục Thiên tới bái phỏng một vị tiền bối của Tử Vi Cung.

Y Tướng là cung chủ của Võ Khúc Cung, luận thân phận tương đương với cung chủ của Tử Vi Cung, mang theo hậu bối chủ động đến cửa bái kiến, Tử Vi Cung tự nhiên không có khả năng ngăn cản, tùy ý Y Tướng và Diệp Phục Thiên đi vào Tử Vi Cung, tới một hành cung nào đó.

Trong Tử Vi Cung, Hoa Giải Ngữ từ trong miệng Thư Ngữ Yên biết được chuyện đã xảy ra ngày hôm qua, trong mắt lộ ra thần sắc ủy khuất, nói:

- Hắn lại đáp ứng, hỗn đản, hỗn đản...

- Hẳn là bởi vì tả tướng mới đáp ứng, hắn không có biện pháp cự tuyệt.

Thư Ngữ Yên nói khẽ.

- Nữ nhân kia có xinh đẹp không?

Hoa Giải Ngữ hỏi.

- Ân.

Thư Ngữ Yên nhẹ gật đầu:

- Nhưng không xinh đẹp bằng ngươi.

- Tên kia luôn ưa thích mỹ nữ, nhất định là cố ý.

Hoa Giải Ngữ nghe nói là thiếu nữ xinh đẹp thì càng ủy khuất, thấp giọng nói:

- Hôm nay lời đồn đãi về ta xôn xao, ta lại không có đi tìm hắn, hắn có thể giận ta, sau đó thích những nữ nhân khác không?

- Ngươi nghĩ ngợi lung tung cái gì vậy hả.

Thư Ngữ Yên nhìn Hoa Giải Ngữ, trong nội tâm thầm than, nữ thần luôn trầm ổn, nguyên lai cũng sẽ loạn tâm, nàng biết rõ, đây là trúng độc quá sâu.

- Ngươi không biết hắn, hắn đáp ứng cùng nữ nhân kia ly khai, nữ nhân kia khẳng định sẽ thích hắn, hắn háo sắc như vậy, khẳng định ngăn không nổi mỹ nữ hấp dẫn.

Hoa Giải Ngữ rất lo lắng.

- Hắn có mị lực lớn như vậy?

Thư Ngữ Yên bất đắc dĩ, Hoa Giải Ngữ rất nghiêm túc gật đầu.

- Cầm lão có ở nhà không?

Lúc này, một giọng nói truyền đến, Hoa Giải Ngữ và Thư Ngữ Yên ngẩng đầu, sau đó liền chứng kiến hai thân ảnh đứng ở bên ngoài đình viện.

Người nói chuyện là Y Tướng, ánh mắt của Hoa Giải Ngữ lại trực tiếp rơi vào trên người thiếu niên anh tuấn kia, con mắt ngưng lại, chỉ thấy thiếu niên kia nhìn nàng nháy nháy.

- Hoa Giải Ngữ bái kiến Y cung chủ, sư công có nhà.

Hoa Giải Ngữ nói.

Thư Ngữ Yên cũng hành lễ, nhìn Hoa Giải Ngữ cười cười, sau đó rời đi.

- Ta tới bái phỏng Cầm lão.

Y Tướng mở miệng nói, Hoa Giải Ngữ nhẹ gật đầu, ở phía trước dẫn đường, Diệp Phục Thiên đi theo.

- Đừng giả bộ, có lời gì muốn nói thì nhanh nói đi, sau đó tới tìm ta.

Y Tướng mở miệng nói, sau đó trực tiếp ly khai, Diệp Phục Thiên nhìn bóng lưng của Y Tướng, nghĩ thầm nguyên lai cung chủ vẫn rất đáng yêu.

- Nhìn ta như vậy làm gì?

Diệp Phục Thiên mỉm cười nhìn Hoa Giải Ngữ, chỉ thấy đôi mắt dễ thương của Hoa Giải Ngữ đỏ hồng, sau đó lôi kéo Diệp Phục Thiên đi vào trong một gian phòng khác.

Đóng chặt cửa, Hoa Giải Ngữ nhìn hắn nói:

- Chàng đi Lạc Vương Phủ?

- Ân.

Diệp Phục Thiên gật đầu.

- Chàng chớ tin những đồn đãi kia, ta và Mục Vân Hiên không có bất cứ quan hệ nào.

Hoa Giải Ngữ ủy khuất nói.

- Ta biết rõ.

Diệp Phục Thiên mỉm cười gật đầu.

Hoa Giải Ngữ đi đến trước một bước, chỉ thấy nàng duỗi hai tay, nhẹ nhàng ôm Diệp Phục Thiên, khẽ ngẩng đầu.

Diệp Phục Thiên nhìn dung nhan kiều diễm trước mắt, đôi mắt kia tràn đầy thâm tình, lại ẩn ẩn treo một giọt nước, đẹp đến làm cho người hít thở không thông.

- Hôn ta!

Một thanh âm giống như nói mê truyền ra, làm cho trái tim của Diệp Phục Thiên muốn hòa tan!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️