Phục Thiên Thị

Chương 127: Hôn ta (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phục Thiên rất ưu thương, lần trước đánh một nữ nhân bị chửi không phải nam nhân, hôm nay lại bị mắng hỗn đản vô sỉ, có thể khiêu chiến đàng hoàng hay không?

- Phốc!

Y Thanh Tuyền nhớ tới sự tình lần trước, nhịn không được bật cười, nhìn thoáng qua vị trí thiếu nữ che chắn, sau đó nhìn Diệp Phục Thiên nói:

- Quá mức rồi.

- Ta nói quyền cước không có mắt, không muốn đánh, là ngươi yêu cầu nha.

Diệp Phục Thiên giảng đạo lý.

Thiếu nữ lạnh lùng theo dõi hắn, nhưng sự thật chứng minh, giảng đạo lý với nữ nhân là ngu ngốc.

- Lão sư, con muốn người này.

Thiếu nữ nhìn trung niên mở miệng nói.

- Hả?

Diệp Phục Thiên há hốc mồm, vẻ mặt cổ quái nhìn thiếu nữ nói:

- Ta đã có bạn gái.

Thiếu nữ sững sờ, sau đó như hiểu Diệp Phục Thiên nói cái gì, không khỏi biến sắc:

- Ngươi... Vô sỉ.

- Khục khục.

Tả tướng ho khan, nhìn thiếu nữ nói:

- Là con nói sai trước.

Thiếu nữ sững sờ, nghĩ đến mình nói muốn người này, giống như là có nghĩa khác, nhưng nàng làm sao quản nhiều như vậy, dịu dàng nói:

- Lão sư, ngài biết con là có ý gì mà.

- Thật tùy hứng.

Tả tướng trừng nàng, sau đó nhìn Diệp Phục Thiên nói:

- Ngươi tên gì?

- Vãn bối Diệp Phục Thiên bái kiến tiền bối.

Diệp Phục Thiên hành lễ nói:

- Tiền bối, là đệ tử ngài muốn khiêu chiến ta.

- Ta biết rõ.

Tả tướng nhẹ gật đầu:

- Rất không tệ, thân pháp lực lượng đều rất mạnh, thậm chí không dựa vào chiến kỹ, nàng không phải đối thủ của ngươi.

- Lão sư, tại sao ngài nói như thế.

Thiếu nữ có chút ủy khuất nhìn lão sư của mình.

- Đây là lời thật, cảnh giới của hắn còn thấp hơn con, hiện tại biết thiên ngoại hữu thiên chưa, đây vẫn chỉ là một học cung của Đông Hải Phủ mà thôi, về sau thu liễm chút ít.

Tả tướng nhìn thiếu nữ nói.

Nhưng lúc này, Hạ Phàm từ trong đám người đi ra, tới bên cạnh tả tướng, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn Diệp Phục Thiên, sau đó ở bên tai trung niên nói nhỏ một tiếng.

Tả tướng sững sờ, kinh ngạc nhìn Diệp Phục Thiên.

Diệp Phục Thiên nghi hoặc nhìn Hạ Phàm, thần sắc hơi lạnh, sợ là gia hỏa này lại muốn hãm hại mình.

- Diệp Phục Thiên, ngươi tới đây.

Tả tướng mở miệng nói, Diệp Phục Thiên gật đầu, đi đến bên cạnh tả tướng.

- Lần này ta đến là vi di tích ở Thanh Châu Thành, nghe Hạ Phàm nói Đông Hải Học Cung có người từng còn sống từ trong đó đi ra, nên tới nhìn xem, không nghĩ tới vừa vặn gặp ngươi, ngươi có nguyện theo ta đi một chuyến, ngươi yên tâm, ta sẽ tận lực bảo đảm an toàn của ngươi.

Tả tướng nhìn Diệp Phục Thiên thấp giọng nói.

Ánh mắt của Diệp Phục Thiên lóe lên, nguyên lai là vì di tích của Diệp Thanh Đế.

Thanh Châu Thành là một phần của Đông Hải Phủ, di tích của Diệp Thanh Đế xuất hiện, đại sự như vậy đã bộc lộ, Đông Hải Phủ tự nhiên phải thượng bẩm Nam Đẩu Quốc, bởi vậy Nam Đẩu Quốc phái người đến đây cũng bình thường, chỉ là Hạ Phàm kia lại kéo mình ra, sợ là muốn hại chết mình, dù sao hắn rõ ràng ở trong Thiên Yêu Sơn có cái gì.

Bất quá tính toán của Hạ Phàm sợ là phải dã tràng se cát, đến trong Thiên Yêu Sơn, Vượn Tuyết sẽ đối phó hắn?

- Tiền bối, trong Thiên Yêu Sơn, thủ hộ pho tượng của Diệp Thanh Đế là một Yêu Vương biết nói tiếng người, thực lực mạnh mẽ, mặc dù tiền bối cảnh giới thâm hậu, sợ là cũng sẽ rất nguy hiểm, lần trước ta có thể còn sống chạy ra, hoàn toàn là nhờ may mắn.

Diệp Phục Thiên khuyên.

- Ta biết rõ, nhưng bệ hạ có lệnh, ta phải đi vào xem.

Tả tướng gật đầu:

- Ta đã phái người đi dò đường, đợi bọn hắn trở về, chúng ta lại xuất phát, ta sẽ để ngươi một mực đi theo ta.

Diệp Phục Thiên giả bộ lộ ra thần sắc khó xử, sau đó rất không tình nguyện nhẹ gật đầu:

- Nếu như gặp nguy hiểm, tiền bối nhất định phải nhanh chóng rút lui.

- Yên tâm.

Tả tướng vỗ vai Diệp Phục Thiên, trong nội tâm Diệp Phục Thiên yên lặng thở dài, không nghĩ tới nhanh như vậy lại phải trở về Thanh Châu Thành, tiện thể giựt giây Tuyết Vượn tiền bối, hỏi xem hắn có thể rời núi được không.

- Các ngươi đang nói cái gì đấy?

Thiếu nữ đi lên hỏi.

- Ta đang thuyết phục hắn đáp ứng yêu cầu của con, hiện tại hắn đã đáp ứng.

Tả tướng nói với thiếu nữ.

Thiếu nữ lạnh lùng cười cười, đắc ý nhìn Diệp Phục Thiên:

- Coi như ngươi thức thời, về sau hảo hảo đi theo ta.

Diệp Phục Thiên có chút buồn bực, nhìn thiếu nữ nói:

- Tuy ngươi rất xinh đẹp, nhưng ta thật đã có bạn gái, hơn nữa còn đẹp mắt hơn ngươi.

- Hỗn đản.

Thiếu nữ giận dữ, tả tướng nói:

- Được rồi Đại tiểu thư của ta, chúng ta phải đi rồi.

- Chư vị, quấy rầy.

Tả tướng nhìn cao tầng của Đông Hải Học Cung nói.

- Tả tướng khách khí, không ở lại học cung vài ngày sao?

Đại nhân vật của Đông Hải Học Cung giữ lại.

- Này thì không cần, ta ở bên Hạ phủ là được.

Tả tướng lắc đầu, hắn là tả tướng của Nam Đẩu Quốc, Đông Hải Phủ chính là thuộc hạ của hắn, tự nhiên phải ở lại Hạ phủ.

- Thời điểm xuất hành ta sẽ tới đón ngươi.

Tả tướng lại nhìn Diệp Phục Thiên nói, sau đó dẫn người ly khai, thời điểm thiếu nữ rời đi vẫn không quên lạnh lùng nhìn về phía Diệp Phục Thiên, Diệp Phục Thiên nhún vai, vẻ mặt không sao cả, tới Thiên Yêu Sơn rồi, còn không biết ai thu thập ai đâu, lại dám hù dọa hắn?

Sau khi tả tướng rời khỏi, rất nhiều người của Đông Hải Học Cung đều nhìn Diệp Phục Thiên, gia hỏa này thật biến thái, các đệ tử của học cung không ai chiến thắng được thiếu nữ kia, nhưng hắn vừa ra tay, lại cường thế nghiền áp, còn được tả tướng tán thưởng.

Những đại nhân vật kia cũng nhìn Diệp Phục Thiên thật sâu, không chừng tiểu tử này đã được tả tướng ưu ái?

Mọi người dần dần tán đi, Y Thanh Tuyền tiến lên, cười nhìn Diệp Phục Thiên nói:

- Ngươi thảm rồi.

- Quá đẹp trai cũng là phiền toái.

Diệp Phục Thiên thở dài, Y Thanh Tuyền trừng hắn nói:

- Rõ ràng là ngươi đánh vào nơi không nên đánh, thật quá mức.

- Đây là chiến đấu, ở đâu biết trước được.

Diệp Phục Thiên vô tội nói.

- Ai biết có phải ngươi cố ý hay không.

Y Thanh Tuyền cười mỉm nhìn hắn.

- Ngươi biết quá nhiều rồi.

Dư Sinh ở bên cạnh mở miệng nói.

- ...

Diệp Phục Thiên nhìn hai người, thở dài:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️