- Năm đó vô luận là Tử Vi Cung hay Nam Đẩu thế gia, đều cộng đồng chấp nhận một việc, đó chính là thiên kim của Nam Đẩu gia và Họa Thánh trời sinh một đôi, đây vốn là chuyện thông gia mọi người ai cũng mong đợi, nhưng sư phụ ngươi lại tốt, chặn ngang một cước, tự cho là đúng, hắn coi mình là ai? Lớn lên đẹp trai sao?
Nói xong hắn còn nhìn Diệp Phục Thiên, Diệp Phục Thiên có chút buồn bực, ngươi khó chịu lão sư thì thôi, nhìn ta như vậy làm gì, đẹp trai cũng có tội sao?
- Càng vô liêm sỉ là, hắn cho gạo nấu thành cơm, không chết ở Đông Hải Thành đã xem như mạng lớn.
Y Tướng rất khó chịu việc này, Diệp Phục Thiên cũng không biết có quan hệ gì với hắn, là vì Đường di sao?
- Họa Thánh và Tử Vi Cung có quan hệ gì?
Diệp Phục Thiên hỏi.
- Chuyện này rất ít người biết, ta cũng chỉ thấy chút mánh khóe, Họa Thánh, khả năng có quan hệ với Hoa Tướng.
Y Tướng mở miệng nói:
- Chữ Tướng của Hoa Tướng không giống ta, là hữu tướng của Nam Đẩu Quốc, thống ngự binh quyền, hôm nay quyền thế ngập trời, địa vị tương đương tả tướng, mà Hoa Tướng, ở rất nhiều năm trước từ trong Tử Vi Cung đi ra, hôm nay có lẽ xem như hậu trường của Tử Vi Cung.
- Cho nên sư mẫu của ta và Họa Thánh thành đôi, là Nam Đẩu thế gia và Hoa Tướng thông gia?
Trong mắt Diệp Phục Thiên hiện lên lãnh ý.
- Chuyện này sợ là ngay cả Hoa Phong Lưu cũng không rõ ràng, hiện tại ngươi còn cảm thấy sư phụ của ngươi oan sao?
Y Tướng mở miệng nói:
- Ngươi ngược lại rất uy phong, chạy tới Lạc Vương Phủ, ngươi có biết lúc ấy các đại nhân vật ở đó đều là một guộc hay không.
Diệp Phục Thiên nhanh chóng suy nghĩ, ở trong thời gian ngắn nghĩ tới rất nhiều chuyện, hắn mở miệng nói:
- Như vậy vì sao Giải Ngữ còn tới Tử Vi Cung tu hành?
- Hôm nay Hoa Tướng cầm quyền, Nam Đẩu thế gia tự nhiên muốn chữa trị quan hệ với Tử Vi Cung, đưa Hoa Giải Ngữ đến Tử Vi Cung tu hành có gì kỳ quái, về phần vì sao nàng lại đến, ngoại trừ dụng ý của Nam Đẩu thế gia, đại khái còn bởi vì có sư công của ngươi, hôm nay nàng theo sư công của ngươi tu hành, là một tiền bối đáng giá tôn trọng, đáng tiếc...
Y Tướng thở dài.
- Sư công của ta.
Diệp Phục Thiên lộ ra dị sắc.
- Dùng tướng mạo của Hoa Giải Ngữ, ngươi đã sớm nhận thức nàng, miệng lại lợi hại, quan hệ rất sâu nha?
Y Tướng thản nhiên nói, con mắt giống như muốn nhìn thấu hắn, Diệp Phục Thiên mặt đầy hắc tuyến, như vậy cũng có thể đoán được?
- Ta xem con đường của ngươi bây giờ không khác sư phụ ngươi năm đó, nhắc nhở ngươi một câu, ở trong học cung thì thôi, ở bên ngoài phải cẩn thận chút ít, nếu không sẽ là một Hoa Phong Lưu mới, ngươi gặp chuyện không may cũng chả sao, nhưng đừng hại đồ đệ của ta.
Y Tướng nói xong thì rời đi, Diệp Phục Thiên sửng sốt, bất đắc dĩ nhìn Y Tướng, nói nhiều như vậy, cuối cùng là vì lo lắng cho Dư Sinh...
Quay đầu lại nhìn thoáng qua Dư Sinh và Y Thanh Tuyền, Diệp Phục Thiên có chút bị thương.
Lại không biết giờ phút này Y Tướng cau mày, giống như có tâm sự, hôm nay Tử Vi Cung và Thiên Phủ Cung đến, làm cho hắn cảm thấy một tia bất thường, sau khi Hoa Tướng cầm quyền, dục vọng đối với quyền thế của Tử Vi Cung một mực bành trướng, sợ là Đông Hải Học Cung sắp không bình tĩnh được nữa.
...
Mấy ngày sau, từ trong Tử Vi Cung truyền ra tin tức, Mục Vân Hiên và Hoa Giải Ngữ ở cùng một chỗ.
Tin tức này vừa truyền ra, liền nhấc lên sóng to gió lớn, Hoa Giải Ngữ thân là đệ nhất mỹ nữ của Đông Hải Học Cung, không biết có bao nhiêu người yên lặng chú ý nàng, là nữ thần trong lòng rất nhiều người, vậy mà ở cùng người khác rồi.
Tuy người nọ là Mục Vân Hiên, nhân vật thiên tài của Tử Vi Cung, nhưng vẫn có rất nhiều người đau lòng.
Tin tức này tự nhiên cũng truyền đến tai Diệp Phục Thiên, trong lòng hắn nghi hoặc càng lớn, Mục Vân Hiên kia đến tột cùng muốn làm gì? Tử Vi Cung lại tùy ý lan truyền tin đồn như vậy?
Mặc dù biết là giả, nhưng theo thời gian trôi qua, tin đồn càng ngày càng quá quắt, tâm tình của hắn cũng trở nên khó chịu, Dư Sinh và Y Thanh Tuyền cũng cảm thấy được.
Hoa Giải Ngữ ở trong Tử Vi Cung tu hành cũng nghe nói, ngày đó Thư Ngữ Yên trở lại đã nói cho nàng sự tình Mục Vân Hiên thăm dò Diệp Phục Thiên, vì để tránh người hoài nghi quan hệ giữa nàng và Diệp Phục Thiên, nàng chịu đựng, sợ Nam Đẩu thế gia biết rõ sẽ gây bất lợi với Diệp Phục Thiên.
Nhưng theo các loại tin đồn xuất hiện, nàng không bình tĩnh được nữa, muốn tìm Mục Vân Hiên tính sổ, nhưng lại tìm không thấy người.
Nàng muốn rời Tử Vi Cung đi tìm Diệp Phục Thiên, lại phát hiện có người nhìn chằm chằm, giống như hết thảy đều là do người cố ý an bài, không khỏi lòng nóng như lửa đốt.
Trong Tử Vi Cung, Hoa Giải Ngữ đứng ở biên giới hành cung nhìn Đông Hải Học Cung, nói:
- Ngữ Yên, ngươi nói hắn có thể hiểu lầm hay không.
- Nếu như hắn thực hiểu ngươi, thì sẽ không.
Thư Ngữ Yên nói.
- Miệng người đáng sợ, sau khi tới một trình độ nhất định, thì không khác gì sự thật, mặc dù tin tưởng ta, dùng tính cách của hắn cũng sẽ không cao hứng, mà ta thì không đi tìm hắn được.
Hoa Giải Ngữ cúi đầu nói:
- Ta không muốn hắn nghe được bất luận thanh âm nào như vậy.
- Tựa hồ Tử Vi Cung cố ý làm như vậy, có lẽ bọn hắn đang suy đoán quan hệ của ngươi và hắn, nếu lúc này chúng ta đi tìm hắn, chẳng khác nào là thừa nhận.
Thư Ngữ Yên nói.
- Cho nên ta rất khó chịu.
Hoa Giải Ngữ thấp giọng nói, Thư Ngữ Yên yên lặng đứng ở bên cạnh nàng, có thể cảm nhận được bằng hữu thống khổ.
Mà lúc này, trước một cung điện khác, có hai thân ảnh đang đứng, là lão giả Tử Vi Cung ngày đó Diệp Phục Thiên nhìn thấy qua, cùng với Nam Đẩu Khô của Nam Đẩu thế gia.
- Không phải Nam Đẩu thế gia các ngươi nói không muốn cho Hoa Giải Ngữ liên quan đến nhi nữ tư tình sao, nhưng hôm nay xem ra, Hạ Phàm nói, tám chín phần mười là thật.
Lão giả Tử Vi Cung nhìn Nam Đẩu Khô nhàn nhạt mở miệng.
- Không phải còn không chưa xác nhận sao, hắn là đệ tử của Cầm Ma, có cảm tình tốt với Giải Ngữ là chuyện rất bình thường.
Nam Đẩu Khô nói.
- Có rất nhiều sự tình thể hiện ở trong chi tiết, ta xem vị thiên kim này của Nam Đẩu thế gia các ngươi, tựa hồ lại muốn đi đường xưa rồi, hơn nữa còn là đệ tử của Cầm Ma, thật châm chọc.
Lão giả cười lạnh nói.
- Ta sẽ bẩm báo gia tộc, hơn nữa Giải Ngữ còn trẻ, mặc dù thật có chút cảm tình, quên cũng nhanh.
Nam Đẩu Khô nói.
- Hừ, vậy Nam Đẩu thế gia các ngươi phải cẩn thận rồi, không nên để giống như năm đó, hôm nay Diệp Phục Thiên ở chỗ Y Tướng tu hành, trận chiến năm đó, mặc dù nói không có bao nhiêu người biết rõ nội tình, nhưng lấy tính cách của Y Tướng, nói không chừng đã nhìn ra mánh khóe, ta cũng không muốn Đông Hải Học Cung bồi dưỡng được hai nhân vật thiên tài để đối phó Tử Vi Cung, Nam Đẩu gia các ngươi tự mình giải quyết đi.
Lão nhân nói xong thì phẩy tay áo bỏ đi, lộ ra có chút không vui.
Trong mắt Nam Đẩu Khô hiện lên hàn ý, thật đúng là rất tương tự năm đó.
Năm đó Nam Đẩu thế gia do dự, tùy ý sự tình phát triển, đợi đến nhiều năm sau, rốt cục đúc thành sai lầm lớn, muốn đền bù cũng đã muộn!