- Cung chủ, ta có thể nhìn ra Đường di rất trọng cảm tình, ngài đã là lão sư của nàng, Đường di tất nhiên là ất quan tâm ngài, không tới thăm lão nhân gia ngài, có lẽ là bởi vì trong lòng nàng còn áy náy.
- Ta biết nha đầu kia trọng cảm tình, nếu không còn sẽ chiếu cố Hoa Phong Lưu.
Cung chủ Võ Khúc Cung thở dài nói, sau đó nhìn thoáng qua Diệp Phục Thiên, nói:
- Tiểu tử ngươi miệng lưỡi lợi hại, lại tuấn tú như vậy, xem ra lại là một Hoa Phong Lưu mới, quả nhiên là thầy nào trò nấy.
Diệp Phục Thiên bất đắc dĩ, trong nội tâm nghĩ: Lão sư, lần này bị ngài hố thảm rồi.
- Thanh Tuyền, về sau ít tiếp xúc với tiểu tử này, thường tiếp xúc với Dư Sinh một chút.
Cung chủ Võ Khúc Cung lại nói, Diệp Phục Thiên sững sờ, trong nội tâm vui vẻ, cười nói:
- Cung chủ nói rất đúng.
- Được rồi, các ngươi đi theo ta.
Cung chủ Võ Khúc Cung không nói gì nữa, quay người rời đi, Y Thanh Tuyền theo ở sau lưng, Dư Sinh và Diệp Phục Thiên lập tức đuổi kịp, chỉ thấy Y Thanh Tuyền quay đầu nhìn Diệp Phục Thiên và Dư Sinh, tựa hồ ra hiệu phải cẩn thận.
Cung chủ Võ Khúc Cung tên Y Tướng, hắn dẫn Diệp Phục Thiên và Dư Sinh đi tới một đình viện, đình viện rất trống trải, chỉ có một đình đài, một cây cổ thụ, cảm giác khá đìu hiu.
- Các ngươi hiểu rõ Đông Hải Học Cung bao nhiêu?
Y Tướng đi tới dưới cổ thụ ngồi xuống, Diệp Phục Thiên và Dư Sinh cũng nhao nhao ngồi xuống.
- Chỉ biết Đông Hải Học Cung phân bảy cung, các cung tự thành một phái, giống như thế lực tông môn, cùng một chỗ chấp chưởng Đông Hải Học Cung.
Diệp Phục Thiên nói.
- Ngươi nói không sai, tiền thân của bảy cung kì thực đều là thế lực đỉnh cấp của Đông Hải Thành, hơn ba trăm năm trước, Diệp Thanh Đế và Đông Hoàng Đại Đế nhất thống thiên hạ, võ đạo hưng thịnh, lệnh chư hầu sáng tạo học cung, ở dưới đại thế như vậy, Đông Hải Học Cung sẽ thành địa phương tu hành chính thống, sự thật cũng đã chứng minh điểm này, bởi vậy năm đó các thế lực đỉnh cấp của Đông Hải Thành, ai cũng không cam lòng yếu thế, cộng đồng chấp chưởng Đông Hải Học Cung, cũng chính là hình thái Đông Hải Học Cung ban đầu, về sau lại diễn hóa thành bảy cung hôm nay.
Y Tướng chậm rãi mở miệng, nói cho bọn họ bối cảnh của Đông Hải Học Cung.
- Hôm nay Đông Hải thất cung đều có phong cách của mình, những kì thực đều do những tông môn năm đó quyết định, thí dụ như Tử Vi Cung, đệ tử trọng yếu nhất của bọn hắn đều là Pháp Sư tinh thần hệ, bồi dưỡng được rất nhiều Pháp Sư tinh thần hệ lợi hại, thí dụ như Họa Thánh, thầy của ngươi Cầm Ma cũng từng tu hành ở đó, Tử Vi Cung hôm nay, có thể nói là thế lực cường đại nhất Đông Hải thất cung, trừ Tử Vi Cung, thì chính là Thiên Phủ Cung.
- Võ Khúc Cung chúng ta thì sao?
Diệp Phục Thiên hỏi.
- Võ đạo suy yếu.
Y Tướng nhìn Diệp Phục Thiên, mở miệng nói:
- Thần Châu đại địa hôm nay, rất nhiều người đều cho rằng pháp sư mạnh hơn võ đạo, đều muốn đi lộ tuyến pháp sư, cho dù có được cả hai thiên phú, cơ hồ mọi người đều chọn chủ tu pháp sư, nhưng trên thực tế, khi đến cảnh giới nhất định, sức bật của võ đạo không hề kém pháp sư, thậm chí mạnh hơn nữa, nhưng dù vậy, Võ Khúc Cung ta vẫn hiện ra dấu hiệu suy yếu, ở tầng trên của Võ Khúc Cung, rất ít tìm được người có thiên phú võ đạo xuất chúng, cũng may Dư Sinh xuất hiện, ở trong tay hắn, người Đông Hải Học Cung sẽ được chứng kiến võ đạo cường đại.
- Ta vẫn cho rằng cả hai không có phân chia mạnh yếu rõ ràng.
Diệp Phục Thiên nói, trước kia nghĩa phụ đã giảng qua, không nên khinh thường bất kỳ chức nghiệp nào, ai cũng có điểm mạnh riêng.
- Ân.
Y Tướng gật đầu nói:
- Đương nhiên, Dư Sinh không nên bỏ bê tu hành tinh thần lực, nếu không mặc dù sức chiến đấu của ngươi mạnh hơn nữa, một khi đối mặt những Pháp Sư tinh thần hệ kia của Tử Vi Cung, sẽ không có cơ hội ra tay.
- Con biết rõ.
Dư Sinh nói, rất nhiều loại Pháp Sư tinh thần hệ, là khắc tinh của tu hành giả võ đạo.
- Lực lượng và sức bật của Dư Sinh đều rất mạnh, nhưng tốc độ sẽ là thiếu hụt, đình viện này là địa phương trước kia ta tu hành, gian phòng kia ngoại trừ dùng để ở lại, còn có tàng thư, chỗ bế qua… về sau các ngươi ở nơi này tu hành đi.
Y Tướng nói.
- Vâng.
Diệp Phục Thiên và Dư Sinh gật đầu.
- Các ngươi cứ từ từ làm quen, Thanh Tuyền, chúng ta đi.
Y Tướng nói xong thì dẫn Y Thanh Tuyền ly khai, Y Thanh Tuyền vẫn không quên quay đầu nhìn hai người giơ nắm tay lên cổ vũ.
Chờ hai người rời đi, Diệp Phục Thiên vỗ vỗ bả vai Dư Sinh nói:
- Dư Sinh, lão sư là có thể biến thành nhạc phụ.
Dư Sinh im lặng nhìn hắn nói:
- Này là kinh nghiệm sao?
- Ách...
Lần này đến phiên Diệp Phục Thiên há hốc mồm, sau đó nói:
- Ân, chính là kinh nghiệm.
Nói xong có chút đắc ý đi vào một gian phòng, nhưng sau một lát, hắn hét thảm bay ra, cực kỳ chật vật mắng:
- Cái địa phương quỷ quái gì vậy hả.
...
Dư Sinh được Cung chủ Võ Khúc Cung thu làm đệ tử thân truyền, đối với Đông Hải Học Cung mà nói chính là tin tức nặng cân, đây chính là Cung chủ Võ Khúc Cung, nghe nói đã rất nhiều năm không thu đệ tử, có thể thấy được hẳn rất hài lòng thiên phú của Dư Sinh.
Diệp Phục Thiên cũng được tiến về tầng trên của Võ Khúc Cung tu hành.
Hai gia hỏa vừa vào Đông Hải Học Cung không bao lâu, nhưng đã nhấc lên phong ba to lớn, nhanh chóng trở thành đệ tử chói mắt nhất Đông Hải Học Cung, được vô số người chú mục.
Đồng dạng gây chú ý còn có một tin tức khác, đệ tử Họa Thánh Chu Mục cũng vào Đông Hải Học Cung tu hành, trực tiếp tiến về tầng trên nhất của Tử Vi Cung, trong lúc nhất thời cũng trở thành tiêu điểm nghị luận.
Rất nhiều người so sánh Diệp Phục Thiên, Dư Sinh và Chu Mục với nhau, tuy Diệp Phục Thiên và Dư Sinh rất xuất chúng, nhưng dù sao nội tình kém một chút, không giống đệ tử Họa Thánh, rất nhiều người đều cho rằng Chu Mục xuất chúng hơn.
Sau đó Đông Hải Học Cung lại có tin tức truyền ra, Diệp Phục Thiên chính là đệ tử của Cầm Ma, năm đó nổi danh cùng Họa Thánh, lại bị Họa Thánh phế bỏ Mệnh Hồn.
Hơn nữa trước đó không lâu, thời điểm Lạc vương gia mở thọ yến, Diệp Phục Thiên chạy tới Vương phủ giương oai, đánh bại không ít thiên tài, uy phong bát diện, nhưng cuối cùng Chu Mục ra tay, Diệp Phục Thiên bị đánh lui không dám tái chiến, xám xịt rời khỏi Vương phủ.