Phục Thiên Thị

Chương 118: Ngươi không phải nam nhân (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Dư Sinh chất phác lắc đầu.

- Lần trước ta thấy ngươi chiến đấu, sử dụng linh khí Kim thuộc tính, hẳn là có thiên phú Pháp Sư, nhưng không sử dụng pháp thuật, mà lấy võ đạo tinh khiết chiến đấu, lại không biết tại sao ngươi có lực lượng mạnh như vậy.

Y Thanh Tuyền tán dương nói.

- Có phải rất tuấn tú hay không?

Không biết khi nào Diệp Phục Thiên xuất hiện ở sau lưng, chen miệng nói.

Y Thanh Tuyền quay đầu lại, đôi mắt dễ thương trừng hắn một cái, Diệp Phục Thiên cười xin lỗi:

- Các ngươi tiếp tục, cam đoan không nghe trộm nữa.

Y Thanh Tuyền quay đầu, vẫn trò chuyện với Dư Sinh, Diệp Phục Thiên không có tiến lên nữa, nện bước nhẹ nhàng theo ở phía sau, Dư Sinh uy vũ cường tráng, Y Thanh Tuyền ôn nhu xinh đẹp, rất xứng đôi nha.

Kiến trúc tầng trên của Võ Khúc Cung càng thêm khí phái, cho Diệp Phục Thiên cảm giác không giống như học cung, mà như tông môn.

Không ít người chứng kiến Y Thanh Tuyền đều lên tiếng chào hỏi, cực kỳ khách khí, đồng thời có chút tò mò về Dư Sinh và Diệp Phục Thiên, Y Thanh Tuyền lại dẫn theo hai thiếu niên đi lên, cũng không biết có thân phận gì.

Diệp Phục Thiên một mực theo ở phía sau quan sát, hắn chứng kiến có rất nhiều thiếu niên nhìn thấy Y Thanh Tuyền và Dư Sinh nói chuyện phiếm, trong ánh mắt lại hiện lên vẻ ghen ghét, không khỏi thầm nghĩ, xem ra Dư Sinh có tình địch rồi.

Y Thanh Tuyền dẫn Diệp Phục Thiên và Dư Sinh đi tới bên ngoài một đại điện, ở đây có không ít người, hai lão giả đứng ở phía trước, còn lại có tám thiếu niên.

Y Thanh Tuyền đi tới bên cạnh hai lão giả.

Diệp Phục Thiên liếc nhìn Y Thanh Tuyền, thầm nghĩ nha đầu kia có thân phận gì, một màn trước mắt này, hiển nhiên là chuẩn bị cho bọn họ.

- Nghe Thanh Tuyền nói các ngươi chiến lực siêu cường, nên mới phá lệ thu các ngươi vào Võ Khúc Cung tu hành, bất quá những cái này đều là nghe đồn, chúng ta muốn tận mắt nhìn xem, người nơi này đều là đệ tử thiên tài của Võ Khúc Cung, tu vi ở trong phạm vi Vinh Diệu cảnh tứ tinh, các ngươi có thể chọn người chiến đấu, xem xem chiến lực của các ngươi đến tột cùng có mạnh như Thanh Tuyền nói hay không.

Một lão giả mở miệng nói, bây giờ Diệp Phục Thiên mới hiểu được, nguyên lai bọn hắn được mời vào Võ Khúc Cung, là nhờ Y Thanh Tuyền.

Khó trách, tuy lần trước đại náo ở Đông Hải Học Cung một phen, nhưng cao tầng của bảy cung sẽ không quá chú ý chiến đấu phía dưới, nhưng nếu có người tiến cử, vậy thì không kỳ quái.

- Trong phạm vi Vinh Diệu cảnh tứ tinh sao?

Diệp Phục Thiên cười nói:

- Không cần phiền toái như vậy, cùng lên đi, chư vị, đắc tội.

Hắn biết rõ, lúc này không phải thời điểm nên khiêm tốn, không bày ra chút thực lực, dựa vào cái gì được đại nhân vật của Võ Khúc Cung coi trọng.

- Ngươi quả nhiên hung hăng càn quấy giống như trong truyền thuyết.

Có một thiếu niên cười nói.

- Nghe nói ngày hôm qua ngươi một quyền đánh bại Kinh Dương, ta rất hiếu kỳ, thực lực của ngươi đến tột cùng mạnh như thế nào, quyết không nên để cho chúng ta thất vọng mới được.

Lại có một thiếu nữ mặc váy trắng, sau lưng đeo kiếm cười yếu ớt nói.

- Rất nhanh các ngươi sẽ biết.

Diệp Phục Thiên cười nói:

- Diệp Phục Thiên, Dư Sinh, xin chỉ giáo.

- Đã như vậy, các ngươi cùng lên đi.

Lão giả đi đầu mở miệng nói, hắn nói xong, tám vị thiên tài đứng vững trận hình, ẩn ẩn vây quanh hai người, bốn người phía trước, bốn người ở tại chỗ, trong khoảnh khắc, linh khí điên cuồng lưu động.

Một mảnh dây leo dài hẹp lập tức xoắn về phía Diệp Phục Thiên và Dư Sinh, là pháp thuật Mộc thuộc tính, linh khí xung quanh thân thể Diệp Phục Thiên bạo động, cánh chim màu vàng xuất hiện, rung rung mãnh liệt, quấy nát dây leo cuốn tới hắn, mà Dư Sinh thì đứng tại nguyên chỗ, tùy ý dây leo trói thân thể của hắn.

- Ông.

Hỏa diễm bộc phát, nhen nhóm dây leo, thân thể của Dư Sinh như thiêu đốt, nhưng bên ngoài thân thể lại xuất hiện áo giáp màu ám kim, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, xung quanh thân thể Diệp Phục Thiên thì xuất hiện hộ khải màu vàng.

Hai người đi về phía Dư Sinh, hai người chạy về phía Diệp Phục Thiên.

- Oanh.

Dây leo trên người Dư Sinh nổ tung, chân của hắn đạp mạnh về phía trước, mặt đất rung rung, hai nắm đấm mang theo kình phong đáng sợ một trước một sau oanh đến, nương theo tiếng vang thật lớn, oanh lên ngực và lên lưng Dư Sinh, nhưng bọn hắn lại cảm giác nắm đấm của mình đau nhức, sau một khắc, Dư Sinh vươn hai tay ra, trực tiếp khống chế cánh tay của hai người, hất lên không trung, hai người kia trực tiếp bay về phía xa.

Đồng thời, bên Diệp Phục Thiên, thiếu nữ cầm kiếm công tới, tên còn lại thì thân pháp quỷ mị, giống như tàn ảnh vờn quanh.

Diệp Phục Thiên đứng tại nguyên chỗ, đột nhiên cánh chim run lên, thân thể của hắn động, đấm ra một quyền, một tàn ảnh như chủ động đưa tới, sau đó bị nện bay, nhưng thân thể của hắn lại không dừng lại, nhanh như tia chớp tránh đi công kích của thiếu nữ, cánh chim mãnh liệt đảo qua, đập thiếu nữ ngã xuống đất.

Chỉ một cái đối mặt, bốn người đều nằm xuống.

Bốn vị Pháp Sư khác đều ngây dại, đây là người sao?

- Còn muốn tiếp tục không?

Diệp Phục Thiên mỉm cười hỏi.

- Được rồi.

Hai lão giả cũng có chút run rẩy, mấy người kia đều là môn hạ đệ tử của bọn hắn, bọn hắn vẫn cho rằng thiên phú không tệ, nhưng hôm nay, quả thực là không đành lòng nhìn, còn chưa phát huy ra thực lực chân chính đã bị đánh ngã.

- Đi thôi.

Hai lão giả quay đầu bước đi, thật phiền muộn.

Nhìn hai lão giả ly khai, các thiếu niên cảm giác có chút mất mặt, hai người bị Dư Sinh vung bay mặt mũi bầm dập chạy về, liếc nhìn Dư Sinh một chút liền xoay người, trong miệng nói thầm:

- Gia hỏa này thật biến thái.

- Quá khi dễ người rồi.

Một thiếu niên khác cũng phiền muộn nói, lại bị ném lên không trung, lần thứ nhất bay lượn trong đời, không ngờ lại là cảm giác như vậy.

Thiếu nữ cầm kiếm chật vật đứng dậy, cả người tro bụi, đứng ở trước mặt Diệp Phục Thiên, trừng hắn nói:

- Ngươi không phải nam nhân.

Nói xong thì ủy khuất rời đi, thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, khuôn mặt rất đẹp, thiên phú lại tốt, trước kia chiến đấu mặc dù đánh không thắng, mọi người cũng sẽ thương hương tiếc ngọc, không ra tay quá ác, nào có như hôm nay?

Diệp Phục Thiên như người vô tội đứng đó, Y Thanh Tuyền bật cười, hai người này thật quá mức!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️