Phục Thiên Thị

Chương 105: Vương phủ yến hội (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Chỉ thấy có người đi đến, khí độ phi phàm.

- Vương gia, Lâm mỗ đến chúc thọ cho ngài.

Từng thân ảnh lục tục đến, chắp tay thăm hỏi.

- Hạ mỗ chúc Vương gia tu vi ngày một tiến nhanh.

Lúc này một tiếng cười cởi mở truyền đến, chỉ thấy vài thân ảnh cất bước đi vào.

- Hạ phủ chủ khách khí.

Lạc vương gia cũng cười đáp lại, tuy hắn được phong vương gia, nhưng không có thực quyền, trên danh nghĩa mà nói, Hạ Phong mới là người có quyền thế lớn nhất ở Đông Hải Phủ, đương nhiên trên thực tế, Hạ Phong còn kém xa lắm, thí dụ như Nam Đẩu thế gia đã từng thống trị Nam Đẩu Quốc, mặc dù xuống dốc, nhưng nội tình hùng hậu, sao lại là một Phủ chủ có thể so sánh, còn có Đông Hải Học Cung, cùng với rất nhiều thế gia đỉnh cấp, đều có thể bỏ qua mặt mũi của Hạ Phong.

Sau lưng Hạ Phong có một thanh niên, nhìn Lạc vương gia chắp tay nói:

- Vãn bối Hạ Phàm, bái kiến Vương gia.

- Hạ thế chất càng thêm bất phàm.

Lạc vương gia khen ngợi.

- Tiểu tử này cả ngày chơi bời lêu lỗng, Vương gia khoa trương như vậy, sợ là hắn sẽ càng đắc ý.

Hạ Phong cười nói.

Lúc này, Diệp Phục Thiên đang đánh đàn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn qua bên kia, chứng kiến Hạ Phàm, trong mắt của hắn hiện lên hàn mang lạnh như băng, thật xảo, ở chỗ này cũng gặp Hạ Phàm.

Hạ Phong và Hạ Phàm vừa ngồi xuống, ánh mắt Hạ Phàm liền nhìn đám vũ nữ, chứng kiến Vân Nhu, trong con ngươi của hắn hiện lên cổ dục vọng, bất quá sau đó, ánh mắt xéo qua thấy được thiếu niên đằng sau, con mắt không khỏi nheo lại.

Ở trong vương phủ, hắn lại gặp được Diệp Phục Thiên.

Ngày đó ở trong Thiên Yêu Sơn, hắn lại không chết? Con Vượn Tuyết nổi điên kia lại buông tha hắn?

Diệp Phục Thiên tự nhiên thấy Hạ Phàm đang nhìn hắn, hai người nhìn nhau, hắn rõ ràng chứng kiến vẻ trêu tức trong mắt Hạ Phàm, ở trong mắt Hạ Phàm, sợ rằng hắn chỉ là tiểu nhân vật có thể tùy ý vuốt ve, mặc dù còn sống, Hạ Phàm cũng không để ý.

Đối với Thiếu phủ chủ của Đông Hải Phủ mà nói, hắn há sẽ quan tâm một Diệp Phục Thiên từ Thanh Châu Thành đi đến, chỗ dựa duy nhất của Diệp Phục Thiên là Cầm Ma, hôm nay sợ rằng cũng đã phế, chỉ tiếc thúc phụ của hắn, bởi vì muốn đối phó Cầm Ma mà chết ở trong tay Vượn Tuyết.

- Con đang nhìn cái gì thế?

Hạ Phong hỏi.

- Không có gì, thấy được một người thú vị.

Hạ Phàm cười lạnh nói, đệ tử Cầm Ma ở trong Vương phủ làm nhạc công, xác thực rất thú vị.

Diệp Phục Thiên bình phục tâm tình khảy đàn, hắn chứng kiến Hạ Phàm cũng không lo lắng gì, trên người hắn có lệnh bài thân phận của đệ tử Đông Hải Học Cung, ở trong vương phủ, trước mắt bao người, đừng nói Hạ Phàm, mặc dù là phụ thân hắn Phủ chủ Đông Hải Phủ, cũng không dám giết hắn.

- Nam Đẩu thế gia đến chúc thọ Vương gia.

Lúc này, có một giọng nói truyền đến, ánh mắt của Lạc vương gia nhìn người tới, lập tức cười vang:

- Nam Đẩu huynh, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ.

Ngoài cửa có hai người đi tới, một trung niên mang theo một đệ tử thiếu niên, chính là Nam Đẩu Văn Sơn và Nam Đẩu Khải đại biểu Nam Đẩu thế gia đến đây, là một đôi phụ tử, ở Nam Đẩu thế gia địa vị bất phàm, hai người bọn họ đại biểu Nam Đẩu thế gia mà đến, xem như tỏ vẻ coi trọng Lạc vương gia.

- Vương gia vẫn phong độ như xưa, thật đáng mừng.

Nam Đẩu Văn Sơn chắp tay cười nói, Lạc vương gia tự mình dẫn hắn ngồi ở vị trí gần phía trước nhất.

- Văn Sơn huynh cũng tới.

Lúc này lại có thanh âm truyền đến, Nam Đẩu Văn Sơn vừa ngồi xuống lại đứng dậy, nhìn về phía đoàn người đi tới.

- Sao hai vị lại đi cùng một chỗ?

Nam Đẩu Văn Sơn vừa cười vừa nói.

- Trên đường gặp nhau, nên kết bạn mà đi.

Một người trong đó mặt như quan ngọc, quần áo đơn giản, nhưng vẫn lộ ra khí độ bất phàm, ẩn ẩn có cảm giác siêu phàm thoát tục, người bên cạnh hắn cũng vậy, là một lão giả thần thái sáng láng, nhìn Lạc vương gia cười nói:

- Lão hủ đại biểu Đông Hải Học Cung đến chúc thọ Vương gia.

- Khách khí khách khí.

Lạc vương gia chắp tay nói, sau đó chỉ dẫn hai người ngồi xuống, đều ngồi ở phía trước nhất.

Đoàn người phía trước cười cười nói nói, hiển nhiên thân phận tương đương.

- Họa Thánh tiền bối và Vương gia chính là hảo hữu, hàng năm đều đến đây chúc thọ Vương gia.

- Nghe nói hôm nay cảnh giới của Họa Thánh tiền bối càng thâm bất khả trắc, người cùng hắn đến chính là đại nhân vật của Tử Vi Cung.

- Phía sau hắn là Chu Mục, Triệu Hoán Sư Vinh Diệu cảnh ngũ tinh, thiếu niên thiên tài, quả nhiên bất phàm, nghe nói Họa Thánh cố ý muốn tác hợp Chu Mục và Nam Đẩu thế gia thông gia.

- Họa Thánh tiền bối muốn đền bù tiếc nuối năm đó, chỉ có điều vị tiểu công chúa kia của Nam Đẩu thế gia vô luận là dung nhan hay thiên phú đều càng thêm xuất chúng, Nam Đẩu thế gia cực kỳ coi trọng nàng, căn bản không có ý định cho nàng liên quan đến nhi nữ tư tình.

Rất nhiều người ở phía sau xì xào bàn tán, những thiếu gia kia thấp giọng đang nói gì đó.

Thanh âm rất thấp, nhưng Diệp Phục Thiên lại nghe được không ít, ánh mắt của hắn nhìn đoàn người phía trước, nhất là trung niên khí độ phi phàm kia, hắn là Họa Thánh, người phế bỏ Mệnh Hồn của lão sư sao?

Họa Thánh lại là hảo hữu với Lạc vương gia, hắn rốt cục minh bạch vì sao Đường di nói không có khả năng rồi.

Xem ra chỗ Lạc vương gia là không có hi vọng, hắn không khỏi có chút thất vọng, thương thế của lão sư, chẳng biết lúc nào mới có thể khỏi.

Trừ Họa Thánh, Đông Hải Học Cung và Nam Đẩu thế gia cũng có người đến.

Vị đại nhân vật của Nam Đẩu thế gia kia, cũng không biết cùng Giải Ngữ có quan hệ như thế nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️