Phục Thiên Thị

Chương 101: Không hơn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đường Uyển dẫn bọn hắn đi Võ Khúc Cung, có người tiếp ứng, an bài chỗ ở cho bọn họ, đơn giản giới thiệu một phen, cũng không có đại nhân vật của Võ Khúc Cung tiếp kiến, có lẽ là muốn xem bọn hắn ở Đông Hải Học Cung sẽ biểu hiện như thế nào.

Đệ tử Võ Khúc Cung ở Đông Hải Học Cung có biệt viện độc lập giống như ở Thanh Châu Học Cung, bất quá hoàn cảnh tốt hơn chút ít.

- Các ngươi là ai?

Có người đi qua nhìn thấy Diệp Phục Thiên và Dư Sinh, không khỏi tò mò hỏi, hai người này hẳn không phải đệ tử Võ Khúc Cung, trước kia chưa thấy qua.

- Diệp Phục Thiên, huynh đệ của ta Dư Sinh, sau này là đồng môn rồi, xin chỉ giáo nhiều hơn.

Diệp Phục Thiên mỉm cười nói.

- Diệp Phục Thiên, sao quen tai thế nhỉ.

Người nọ thì thầm, sau đó đôi mắt dần dần trợn to, thân thể như một trận gió biến mất, rất nhanh, trong Võ Khúc Cung truyền ra tin tức, Diệp Phục Thiên và Dư Sinh đánh tơi bời đệ tử Tham Lang Cung, gia nhập Võ Khúc Cung của bọn hắn.

Chuyện này lên men rất nhanh, không ít đệ tử Võ Khúc Cung chạy đến xem xét.

- Hắn là Diệp Phục Thiên sao, thật chỉ có Vinh Diệu cảnh nhị tinh?

- Dư Sinh quả nhiên như đồn đãi, nhìn bộ dạng lực lượng rất mạnh, thật là tu hành giả võ đạo thuần túy? Có thể đã ẩn tàng Mệnh Hồn hay không?

- Quả nhiên lớn lên rất đẹp trai.

Cũng có nữ sinh nhìn Diệp Phục Thiên anh tuấn, xì xào bàn tán nói.

Rất nhiều đều là nhân vật trẻ tuổi, nên tính hiếu kỳ rất mạnh.

- Võ Khúc Cung có Tàng Thư Lâu không?

Diệp Phục Thiên nhìn Đường Uyển hỏi.

Đường Uyển lắc đầu nói:

- Đông Hải Học Cung chỉ có một Tàng Thư Lâu, ở trung tâm Đông Hải Học Cung, tất cả đệ tử học cung đều có thể tùy ý tiến vào trong đó, nhưng không cho phép mang sách vở ra, chỉ có thể đọc hoặc sao chép ở bên trong.

Diệp Phục Thiên nhẹ gật đầu, đệ tử của Đông Hải Học Cung nhiều lắm, nếu mượn ra ngoài, sẽ rất khó quản lý, dễ dàng thất lạc.

- Chúng ta đi Tàng Thư Lâu đi.

Diệp Phục Thiên mở miệng nói, hôm nay hắn đã là Pháp Sư Vinh Diệu cảnh nhị tinh, nhưng tu hành pháp thuật vẫn còn tương đối thấp, quá lãng phí thiên phú Pháp Sư nhiều thuộc tính, không thể bởi vì đã nhận được võ đạo truyền thừa của Diệp Thanh Đế mà buông tha cho lĩnh vực Pháp Sư, cả hai phối hợp chiến đấu, sức chiến đấu sẽ càng mạnh hơn nữa.

- Được.

Đường Uyển nhẹ nhàng gật đầu, thầm nghĩ tuy gia hỏa này nhìn như bất cần đời, nhưng kì thực rất cố gắng hiếu học, đến học cung chuyện thứ nhất lại là đi Tàng Thư Lâu.

Tàng Thư Lâu của Đông Hải Học Cung lớn hơn Thanh Châu Học Cung rất nhiều, hơn nữa không có bất kỳ hạn chế nào, chỉ cần là đệ tử của Đông Hải Học Cung, đều có thể tùy ý vào xem, sao chép tất cả công pháp võ đạo và pháp thuật, chỉ một điểm này, đã lộ rõ khí độ của học cung mạnh nhất Đông Hải Phủ.

Diệp Phục Thiên vừa vào Tàng Thư Lâu, liền bị tàng thư trong đó hấp dẫn, nơi này có quá nhiều loại công pháp và pháp thuật, vô luận là luyện thể thuật hay kiếm thuật, vô luận là pháp thuật bảy thuộc tính hay pháp thuật Tinh Thần hệ hiếm thấy, ở đây đều có thể tìm được.

Thậm chí Diệp Phục Thiên ở chỗ này thấy được Cầm thuật, trận pháp, khắc lục… khó trách lão sư muốn mình tới nơi này tu hành.

Vì vậy một thời gian kế tiếp, Diệp Phục Thiên luôn ngâm mình ở trong Tàng Thư Lâu, nhìn xem công pháp và pháp thuật.

Đồng thời tin tức Diệp Phục Thiên vào Võ Khúc Cung tu hành cũng truyền ra, người Tham Lang Cung tự nhiên cũng biết, bọn hắn tìm Diệp Phục Thiên khắp nơi, rốt cục cũng chạy tới Tàng Thư Lâu.

Trước bàn sách của Tàng Thư Lâu, Diệp Phục Thiên đang yên tĩnh đọc sách, một đoàn người hùng hổ đi đến, chỉ thấy một người trong đó quát:

- Diệp Phục Thiên.

Người này đúng là Mộc Vân Khinh.

- Có chuyện gì sao?

Diệp Phục Thiên cũng không ngẩng đầu lên nói.

- Ngươi đã gia nhập Đông Hải Học Cung, sự tình giữa chúng ta, sổ sách lần trước, có phải cũng nên tính toán rồi hay không.

Thần sắc của Mộc Vân Khinh lạnh lẽo.

- Ngươi muốn khiêu chiến ta?

Diệp Phục Thiên chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt trêu tức nhìn Mộc Vân Khinh.

Mộc Vân Khinh chứng kiến nụ cười của Diệp Phục Thiên thì cứng đờ, nói:

- Tham Lang Cung ta tự sẽ có người giao thủ với ngươi.

- Aii, cảnh giới gì?

Diệp Phục Thiên hỏi, Mộc Vân Khinh nhìn thoáng qua xung quanh, rất nhiều người nhìn về phía bên này, không biết nên mở miệng như thế nào.

- Các ngươi sẽ không còn ý định như lần trước, một đám người cùng lên chứ?

Diệp Phục Thiên cười mỉm nói, hôm nay hắn đã là đệ tử của Võ Khúc Cung, người Tham Lang Cung tự nhiên không thể tùy ý vây đánh hắn.

Sắc mặt của Mộc Vân Khinh rất khó coi, nói:

- Đi.

Nói xong, một đoàn người lại xám xịt ly khai.

Việc này truyền ra, không ít người Đông Hải Học Cung cười nhạo Mộc Vân Khinh và Tham Lang Cung, thật mất mặt.

Mấy ngày sau, từ trong Tham Lang Cung truyền ra tin tức, đệ tử Tham Lang Cung Kinh Dương, phát thư khiêu chiến với đệ tử Võ Khúc Cung Diệp Phục Thiên, dẫn ra gợn sóng không nhỏ.

Kinh Dương, Thiên Mệnh Pháp Sư Vinh Diệu cảnh tam tinh, thiếu niên thiên tài, nhập môn trực tiếp được đại nhân vật của Tham Lang Cung thu làm đệ tử thân truyền, hắn vốn không cần để ý sự tình phía dưới, nhưng tựa hồ vì thể diện của Tham Lang Cung, phải khiêu chiến Diệp Phục Thiên.

Tin tức này được người Tham Lang Cung truyền vào tai Diệp Phục Thiên, Diệp Phục Thiên đáp lại làm cho rất nhiều người im lặng... không có thời gian.

Lại dùng lý do như vậy cự tuyệt khiêu chiến, người Tham Lang Cung thống mạ Diệp Phục Thiên không dám ứng chiến, người nhu nhược.

Đối với chuyện này, nghe nói Kinh Dương đáp lại một câu, nói quá sự thật, không hơn.

Nhưng cái này tựa hồ không có ảnh hưởng đến tiết tấu của Diệp Phục Thiên, hắn vẫn yên tĩnh đọc sách, tu hành, đơn giản mà phong vui vẻ

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️