Lê Thanh Chấp hít sâu một hơi: “Đại cữu cữu, trước đây con vẫn luôn có một chuyện không hiểu, năm đó tên khâm sai kia tại sao lại khẳng định cha con lấy bạc? Cho dù Tấn Vương muốn tham ô ngân lượng cứu tế, có rất nhiều cách, tại sao hắn lại làm lộ liễu như vậy? Còn lấy cha con làm vật thế mạng? Cho dù Tấn Vương là kẻ ngốc, người bên cạnh hắn cũng không ngốc!”
Năm đó, Tấn Vương quả thực có tham ô ngân lượng cứu tế, lương thực cứu tế mà Tấn Vương đưa đến, toàn là lương thực cũ mốc meo!
Nhưng cái chết của cha hắn, có thể không đơn giản như vậy!
Lê Thanh Chấp ban đầu biết được thông tin không nhiều, nguyên chủ lúc đó, thậm chí còn không biết tên khâm sai kia là người của Tấn Vương.
Nhưng bây giờ... Lê Thanh Chấp đã biết không ít chuyện năm đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây