Kim Tiểu Diệp và những người khác đều nhìn Lê Thanh Chấp với vẻ mặt dở khóc dở cười.
Bọn họ đã quen với việc Lê Thanh Chấp cho dù ăn gì, cũng đều có vẻ mặt như đang ăn sơn hào hải vị, không biết đến khi nào hắn mới có thể khỏi bệnh...
Đang ăn, Kim Tiểu Diệp nói: “Ngày mai ta còn bận rộn cả ngày, ngày kia phải lên huyện thành một chuyến.”
Trước đây, cứ cách mười ngày, nàng lại lên huyện thành một lần, gặp gỡ những người quen biết, để duy trì mối quan hệ, nhưng lần này vì Lê Thanh Chấp trở về và bận rộn mùa vụ, nên đã hai mươi ngày rồi nàng chưa lên huyện thành.
Bây giờ cuối cùng cũng có thời gian rảnh, nàng muốn lên đó xem thử.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây