Diêu Chấn Phú vẫn luôn là người cần có người hầu hạ, Kim Mạt Lị chủ động làm hòa, hắn ta cầu còn không được, hai người lại ở chung như trước kia, nhưng trong lòng bọn họ nghĩ gì, thì không ai biết được.
“Đúng vậy, ta muốn đi thi Huyện.” Diêu Chấn Phú nói.
“A Phú, con đường của nam nhân không chỉ có đọc sách, chàng có từng nghĩ đến chuyện kinh doanh buôn bán chưa?” Kim Mạt Lị hỏi.
Trong ký ức của nàng ta, nhà họ Diêu hình như là bắt đầu giàu có từ hai năm nữa, mấy năm trước nàng ta không vội, nhưng gần đây thật sự có chút nóng lòng rồi.
“Kinh doanh buôn bán?” Diêu Chấn Phú ngẩn người. Hắn ta vẫn luôn xem thường thương nhân, dù sao thì sĩ, nông, công, thương, thương nhân là đứng hạng bét!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây