“Nghiên mực và bút Chu lão gia chuẩn bị cho ta đều là đồ tốt, những thứ đó cộng lại, e là đáng giá mười mấy lượng bạc.” Lê Thanh Chấp nói.
Chu Tiền một lòng muốn kết giao với hắn, cho nên cho thêm mấy thỏi mực mấy cây bút.
Mực đều là mực tốt, bút cũng là bút tốt, phần lớn học sinh, cũng chỉ có lúc đi thi huyện, mới nỡ dùng bút mực tốt như vậy.
“Đồ vật này đắt như vậy?” Kim Tiểu Diệp cũng không dám đi đụng vào những thứ đó nữa.
“Đọc sách rất tốn kém.” Lê Thanh Chấp thở dài. Ở Đại Tề, giá cả đọc sách tương đương với việc cho con cái đi học trường tư thục thời hiện đại, một năm ít thì mấy vạn, nhiều thì mười mấy hai mươi vạn, đương nhiên cũng có loại đắt hơn, không có giới hạn trên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây