Liễu Tương nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
Linh cảm của nàng quả nhiên không sai, nhiệm vụ lần này sẽ vô cùng gian nan và nguy hiểm!
Tống Trường Sách cũng thở dài nặng nề.
Một tên công tử bột, một ma ốm bệnh tật triền miên, con đường phía trước thật mù mịt!
“Hai người đang nói gì vậy?” Kiều Hựu Niên buộc ngựa xong ở một cây liễu khác, vui vẻ đi đến gần hai người, lúc này đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh sau lưng, hắn quay đầu lại thì nhìn thấy một đôi mắt sắc như dao, hắn sững sờ, theo bản năng lùi lại một bước: “Tiểu... Tiểu thế tử?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây