Tạ Hành vừa trở lại chỗ ngồi, Tạ Đạm liền đặt ly rượu xuống đi về phía hắn, ngồi xuống bên cạnh một cách tự nhiên, nói: “Ta đến đây nãy giờ vẫn chưa thấy đệ, còn tưởng hôm nay đệ không đến.”
Tạ Hành thản nhiên liếc hắn ta một cái, không chút khách khí nói: “Nhị hoàng tử có tai mắt khắp nơi, chẳng lẽ còn không biết ta có đến hay không sao?”
Tạ Đạm cúi đầu, không nói gì nữa.
Tạ Hành làm như vô tình nhìn quanh, cố gắng tìm ra người vừa nãy, nhưng hắn xưa nay không thích giao thiệp với các triều thần, cũng không hiểu rõ những người này, cũng không nhớ được tên, nhìn một lượt thì phần lớn đều là gương mặt xa lạ.
Nhưng người bên cạnh hắn lại nắm rõ những người này như lòng bàn tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây