Tạ Hành dừng bước, ánh mắt vẫn nhìn qua Kiều Nguyệt Hoa về phía Kiều Hựu Niên, Kiều Hựu Niên bị hắn nhìn đến mức lạnh sống lưng, nhưng hắn không thể trốn sau lưng muội muội, đang nghiến răng quyết tâm kéo Kiều Nguyệt Hoa ra để đối đầu với hắn, thì thấy Tạ Hành đã quay sang nhìn Liễu Tương bên cạnh Kiều Nguyệt Hoa, chậm rãi nói: “Nếu bổn thế tử có ý với Vân Huy tướng quân, chỉ cần ta muốn, ai ngăn được?”
Tim Liễu Tương đột nhiên đập mạnh, ngước mắt nhìn hắn.
Nụ cười trong đôi mắt phượng kiêu ngạo kia không chạm đến đáy mắt, Liễu Tương liền biết đây lại là lời nói trong lúc tức giận, nàng không thể để sự việc tiếp tục trở nên phức tạp, nàng cắt ngang lời Kiều Hựu Niên đang định nói, nói: “Chuyện này do ta mà ra, ta sẽ tự mình gánh chịu.”
Tạ Hành cúi người xuống gần nàng, lạnh lùng nói: “Cô định gánh chịu thế nào? Ta đều bị tức điên lên rồi, cô không sợ sao.”
Liễu Tương: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây