Giữa tháng năm là đại thọ của thánh thượng, cả nước cùng vui mừng, đại xá thiên hạ.
Kiều Nguyệt Thù ngồi bên cửa sổ nhìn cảnh sắc trong sân, tâm trí lại đã sớm phiêu lãng nơi khác.
Mãi đến khi nha hoàn thân cận trở về, đáy mắt nàng ấy mới hơi sáng lên, lặng lẽ nhìn, lại thấy nha hoàn khẽ lắc đầu.
Kiều Nguyệt Thù liền thất vọng cụp mắt xuống: “Sao vẫn chưa có thư của hắn?”
Nàng ấy đã hai tháng không nhận được thư từ biên quan gửi về, thư gửi đi cũng như đá chìm đáy biển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây