Hắn biết, có được bộ quần áo mới này là nhờ phúc của Liễu Tương.
“Tên của cô nương rất hay, ta nghe thần y nói, là một vị công tử đặt tên cho Mộc cô nương?”
Mộc Sanh dừng lại ở ngưỡng cửa, nhìn vào trong, rồi mới trả lời: “Ừm, hôm đó đúng vào Trung thu, hắn nhớ quê hương, gặp ta đi xin ăn, liền mời ta ngồi cùng ăn cơm, biết ta không có tên, liền đặt cho ta cái tên này.”
“Hắn còn mua cho ta một cái bánh trung thu.”
Nói đến đây, Mộc Sanh quay sang nhìn Tạ Hành: “Đó là cái bánh trung thu đầu tiên ta được ăn, cũng là Tết Trung thu đầu tiên ta được đón.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây