Cảm giác choáng váng quen thuộc ập đến, Tạ Hành rút trâm cài trên tóc, hung hăng đâm vào cánh tay, cơn đau khiến hắn miễn cưỡng giữ được chút tỉnh táo.
Hắn cõng nàng tiếp tục đi về phía trước.
Ban đêm trong thung lũng quá lạnh, còn văng vẳng tiếng gầm rú của dã thú, hắn không dám ngất xỉu nữa.
Trên đoạn đường phía sau, mỗi khi cảm thấy sắp không chịu nổi, hắn lại dùng trâm đâm một lần, để giữ cho mình tỉnh táo.
Kẻ vốn ưa sạch sẽ như hắn lại nhiều lần ngã xuống đất bùn, rồi lại ngoan cường bò dậy, cứ như vậy lặp đi lặp lại suốt cả đêm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây