Nàng đã sớm muốn ra tay khi người nọ đến gần Tạ Hành, nhưng lúc đó Tạ Hành đã lắc đầu với nàng một cái gần như không thể nhận ra, nàng đành phải nhẫn nhịn không phát tác.
May mà, cuối cùng cũng chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi.
Trong không gian tĩnh lặng, giọng nói của Lưu Tuyên trở nên đặc biệt chói tai: “Ngọc công tử, huynh không sao chứ?”
Công tử còn chưa kịp bò dậy, đã vươn năm ngón tay về phía Lưu Tuyên: “Đừng lại gần!”
Tên chó chết này đúng là hại người không ít!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây