“Được, Lưu công tử thật khí phách.”
Liễu Tương mở nắp vò rượu, đặt năm cái chén trước mặt mình thành một hàng, rót đầy tất cả, rồi mới nhìn Lưu công tử: “Nói lại quy tắc một lần nữa, uống không nổi thì nhận thua.”
Lưu công tử vừa đồng ý, Liễu Tương liền ấn tay lên xấp ngân phiếu, cao giọng nói: “Phiền chư vị làm chứng, ta nói trước lời khó nghe, một khi đã nhận thua thì phải thực hiện lời hứa ngay tại chỗ, đến lúc đó nếu muốn giả say bỏ chạy...”
Liễu Tương nhìn Lưu công tử với vẻ cười như không cười: “Thì đừng trách ta không khách khí, cho dù ngươi chạy đến chân trời góc bể, hai nhà Ngọc, Tống ta cũng sẽ tìm được ngươi, chặt đứt một chân của ngươi.”
Lưu công tử cười mỉa mai: “Tống cô nương chắc chắn mình sẽ thắng sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây