Đôi mắt Liễu Tương long lanh ánh nước, mang theo chút mong đợi và sáng ngời.
“Ừm.”
Tống Trường Sách nén đau lòng, khẽ đáp một tiếng.
Nếu Liễu Tương không say, nàng nhất định sẽ nghe ra được sự nghẹn ngào trong giọng nói của hắn.
Tống Trường Sách ôm ngang eo Liễu Tương, chậm rãi bước về phía khách điếm, Liễu Tương ngoan ngoãn nép trong lòng hắn như hồi còn bé.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây