“Hóa ra Cao đại nhân chính là Cao tú tài năm đó.”
Tại quán đậu hũ, sau vài lần hỏi đáp qua lại, mối quan hệ giữa Tiết Dao và Cao Du Thành dần dần gần gũi hơn, câu chuyện được mở ra, Tiết Dao cũng không còn e lệ như lúc ban đầu: “Ngày Cao đại nhân rời Bình Yển thành, có rất nhiều người tiễn đưa.”
Cao Du Thành không nhịn được hỏi nàng ấy: “Vậy thì... nàng... có đi không?”
Hai má Tiết Dao lại hơi ửng đỏ, đến giờ nàng ấy vẫn không dám nhìn thẳng vào Cao Du Thành, nhỏ giọng nói: “Lúc đó, Cao tú tài có đi ngang qua quán đậu hũ, nhưng bị rất nhiều người vây quanh, ta nhón chân lên cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng của Cao đại nhân.”
Nghe nàng ấy nói vậy, Cao Du Thành không khỏi nhớ lại xem hôm đó mình có đi ngang qua quán đậu hũ hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây