Lương Thiếu Nhân dẫn người hùng hổ vây kín khách điếm, gây ra một trận náo động lớn, đã có không ít người tò mò thò đầu ra ngoài khách điếm nhìn ngó.
Chưởng quầy khách điếm thì ở dưới lầu lo lắng đi qua đi lại, vị công tử và phu nhân này rõ ràng có mấy hộ vệ, sao lúc này lại không thấy bóng dáng ai hết vậy!
Lương Thiếu Nhân thích nam phong ở trong thành này không phải là bí mật, chưởng quầy đã từng nhìn thấy dung mạo của Tạ Hành, nói là khuynh thành tuyệt sắc cũng không ngoa, lúc đó ông ta còn đặc biệt nhắc nhở một hộ vệ, không nên để công tử lộ diện bên ngoài, nhưng vị hộ vệ đó chỉ nói lời cảm ơn, dường như không để tâm, ông ta cũng không tiện nói thẳng.
Mà dung mạo của vị thiếu phu nhân kia cũng là vạn người mới có một, mấy người đó trừ Trần công tử ra đều là quanh năm lưu luyến chốn thanh lâu, nếu đôi vợ chồng son này rơi vào tay bọn họ, hậu quả thật không dám tưởng tượng!
Huyền Chúc đã bao trọn khách điếm này, lúc này bên trong cũng không có người khách nào khác, tất cả tiểu nhị đều đang đợi ở tầng một, người phụ trách đưa cơm cho Tạ Hành lại gần chưởng quầy, lo lắng nhỏ giọng nói: “Có lẽ hai ngày trước vị công tử này ra ngoài đã gặp Lương công tử, tiểu nhân nghe nói hôm qua Lương công tử tìm khắp thành một ngày, không ngờ vẫn tìm được đến đây, việc này phải làm sao bây giờ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây